Dịch giả: Lãng Nhân Môn
Đến chiều, Lộ Lăng và Từ Thiên Tuyền bưng điểm tâm và trà lên cho mọi người.
Hứa Ngôn ngồi trên ghế sa lông, dùng điện thoại của Thái Khang để đọc tiểu thuyết do Lưu Tử Hằng viết, cậu còn đọc rất lâu nữa.
Mãi cho tới khi Tô Thiến và Lâm Vũ Tịch bước tới trước mặt cậu nói rằng họ phải ra về, Hứa Ngôn mới sực nhận ra cuộc tụ hội của bọn họ cũng đã đi tới hồi kết rồi. Vì bữa tối nay, cha mẹ hai anh em sẽ về nên trong kế hoạch của mọi người, buổi tụ tập này chỉ gói gọn trong thời gian từ giữa trưa cho tới đầu giờ chiều mà thôi.
Một lát sau, Lưu Tử Hằng và Thái Khang cũng ra về.
Trước đó, Hứa Ngôn đã đọc hết toàn bộ các chương truyện được đăng tải lên mạng, cậu buộc lòng phải cảm thán một câu:
- Thật sự không có tí liêm sỉ nào, thế nhưng bất ngờ là truyện khá hay. Tình tiết và hành văn trôi chảy, mặc dù chẳng có ý nghĩa gì nhưng liêm sỉ bị ném đi một cách có kĩ xảo vô cùng.
Nghe được lời tán thưởng từ con mọt già, Lưu Tử Hằng cười tươi đắc ý rồi bá vai bá cổ Thái Khang đi mất. Bấy giờ Hứa Ngôn mới giật mình nhớ ra cậu đã quên mất mục đích ban đầu là tách hai thằng Nhị Lưu với Thái Khang ra!
Cửa nhà đóng lại.
Trong nhà, ngoài hai anh em ra cũng chỉ còn lại Từ Thiên Tuyền đang im lặng.
Lộ Lăng nhìn sắc mặt anh trai rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-gai-tuoi-teen-cua-toi/2936728/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.