Dịch giả: Lãng Nhân Môn
Trong giờ nghỉ trưa, Hứa Ngôn đã giảng giải về mối quan hệ giữa mình với Lộ Lăng.
Phản ứng của Từ Thiên Tuyền rất đơn giản. Cô nhìn chằm chằm vào mắt Hứa Ngôn rồi chăm chú nói:
- Đợi đến tối ra về, ta phải đi theo mi về nhà mi!
Hứa Ngôn gật đầu, sau đó cậu bỗng ý thức được một vấn đề: Nếu như một người hoàn toàn không biết Lộ Lăng nhưng lại nói "Tôi biết sao Thiên Cơ của cậu, tôi đưa cậu đi gặp cô ấy nhé" thì liệu có phải người này cũng sẽ dễ dàng lừa gạt cái cô ngu ngốc bẩm sinh này vào một căn phòng tối không?
Hứa Ngôn không nhịn được nữa, cậu hỏi:
- Cậu... Chẳng lẽ cậu không hề có một chút ý thức nào về việc tự bảo vệ bản thân à?
- Tự bảo vệ bản thân à?
- Ví dụ như nếu chẳng may tớ là người xấu thì thế nào?
Nghe vậy, Từ Thiên Tuyền co rúm lại, nét mặt cũng trở nên cảnh giác hơn:
- Cậu là người xấu à?
- Không phải.
Hứa Ngôn đã bất lực với logic suy nghĩ của Từ Thiên Tuyền rồi, cậu không thể nào bình luận thêm gì nữa.
......
Đến tối, khi Hứa Ngôn đi bộ về nhà thì ở bên cạnh cậu còn có Từ Thiên Tuyền đi theo.
Thiếu nữ nói mình muốn gặp Lộ Lăng và hành động ngay, hoàn toàn không hề do dự, nhưng cứ đi mãi, cô lại bắt đầu suy nghĩ mông lung.
- Cứ thế này đi gặp cô ấy liệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-gai-tuoi-teen-cua-toi/2936638/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.