Dịch giả: Lãng Nhân Môn
Tháng bảy đã kết thúc. Với đa phần các học sinh mà nói thì việc này chỉ mang ý nghĩa rằng kì hè mới trôi qua già nửa, thế nhưng với Hứa Ngôn, một học sinh vừa mới lên lớp mười hai thì kì nghỉ hè này đã kết thúc rồi. Việc học nặng nề đã thúc đẩy trường học buộc phải triệu hồi đám học sinh về trường.
Đến tháng tám, cũng chính là thời gian nóng nhất của một năm, trong khi tất cả các học sinh lớp dưới đều được ở nhà nằm điều hòa thì những học sinh vừa mới lên lớp mười hai này đã phải chen chúc trong phòng học, chịu đựng sự tàn phá vô bờ bến.
Tiết tiếng Anh đã kết thúc, tiết sau sẽ là vật lý. Cũng may là trước khi chuông vào tiết reo, đám học sinh sẽ còn mười phút đồng hồ để thở.
Trong khi các bạn cùng lớp đều có vẻ âm u đầy tử khí nằm vật xuống bàn học thì Hứa Ngôn có vẻ như đã quá quen rồi. Nguyên nhân rất đơn giản thôi, trước đó cậu đã ôn tập một lượt tất cả các kiến thức quan trọng của cấp ba rồi. Vậy nên với Hứa Ngôn mà nói thì bất kể là môn nào đi nữa thì những gì giáo viên đang giảng cũng đã là thứ cậu từng ôn qua, vì vậy sẽ không có vấn đề nào khó hiểu.
Hứa Ngôn tựa lưng vào ghế, quay đầu nhìn về phía Lưu Tử Hằng và thấy Nhị Lưu đang chơi điện thoại đến quên cả đất trời.
Thực ra, từ sau cái ngày mà Lưu Tử Hằng không tán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-gai-tuoi-teen-cua-toi/2936632/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.