Dịch giả: Lãng Nhân Môn
Sau khi cưỡi ngựa qua một đoạn đường dài dằng dặc và dần có xu hướng dốc lên, Hứa Ngôn đã tới một địa điểm ngắm cảnh khá đẹp. Từ đây, cậu có thể thưởng thức cảnh đẹp của hồ Kanas từ trên cao xuống.
Đứng từ vị trí này có thể thấy được mặt hồ gợn sóng lăn tăn, những con sóng nhỏ đến độ có thể bỏ qua cũng được khiến mặt hồ phẳng lặng như một tấm gương được nhuộm màu xanh lam của nước.
Nắng buổi bình minh chiếu thẳng xuống hồ để nước hồ phản xạ lại một thứ màu sắc đẹp rực rỡ mà vẫn êm dịu, những sơn cốc có vị trí bất quy tắc bên hồ giúp cho mặt hồ có những khoảng tranh tối tranh sáng không đồng đều, mang lại cho người ta một cảm giác khó có thể miêu tả.
Khỏi phải nhắc tới hai bên bờ hồ hẹp và dài, thế núi nhấp nhô chập chùng cùng với thảm cỏ xanh trải bên trên, lại thêm cánh rừng với những cây gỗ đứng thẳng như vệ binh nữa.
Nhưng người thực sự cảm nhận được vẻ đẹp ấy lại chỉ có một mình Hứa Ngôn mà thôi.
Bé trai du mục đi phía trước, nắm dây cương ngựa là đứa bé đã sinh ra và lớn lên ở đây, cũng vì thế mà ngoại trừ những thời gian hoặc khi có hiện tượng thời tiết đặc biệt, nó đã miễn dịch với cảnh sắc nơi này rồi.
Còn Lộ Lăng đang ngồi trên cùng một con ngựa với Hứa Ngôn và đang tựa trước ngực cậu thì vẫn còn ở trong trạng thái nửa tỉnh nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-gai-tuoi-teen-cua-toi/2936623/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.