Dịch giả: Lãng Nhân Môn
Sau khi ăn trưa, Hứa Ngôn và Trương Hân Di cùng nhau về lớp.
Trong phòng học đã có khá đông học sinh, có người đang tranh thủ những phút cuối cùng của giờ nghỉ trưa để chợp mắt, có người thì đang thì thầm với bạn, đương nhiên cũng có người cúi mặt chơi điện thoại.
Như Thái Khang chẳng hạn.
Điều này làm Hứa Ngôn thấy ngạc nhiên, dù sao cũng là học sinh mẫu mực, Thái Khang nếu không ngủ trưa thì chắc chắn là ngồi học từ mới, chưa bao giờ thấy cậu ta chơi di động hăng say như thế cả.
Vậy là Hứa Ngôn bước ra sau cậu ta, lén nhìn thoáng qua nhưng vừa thấy thứ trong màn hình thì cậu đã giật bắn người, kêu lên.
Thái Khang đeo tai nghe, trán kề xuống mặt bàn, hai tay cầm điện thoại. Sau khi thấy rõ hình trên di động, Hứa Ngôn kinh hãi nói:
- Đậu má, đây là White Album 2 mà?
Thái Khang đeo tai nghe nên không biết gì, vẫn tiếp tục chơi.
Hứa Ngôn vỗ vai cậu ta, chờ tới lúc Thái Khang ngẩng lên, tháo một bên tai nghe xuống, cậu mới nói:
- Mày chơi Galgame từ bao giờ đấy?
- Galgame á?
Thái Khang ngẩn ra.
Hứa Ngôn chỉ vào di động:
- Là cái mày đang chơi đấy, trò chơi về gái đẹp đấy.
- À, đây là di động của Lưa Tử Hằng mà. Nó đề cử trò chơi cho tao, chơi thử thấy cũng được.
Thái Khang đặt điện thoại xuống rồi sờ bụng:
- Hơi đói rồi, đi ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-gai-tuoi-teen-cua-toi/2936526/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.