Dịch giả: Lãng Nhân Môn
Lộ Lăng ngồi trên giường Hứa Ngôn chơi máy tính còn cậu thì cắm mặt ở bàn học giải đề. Hôm nay không có gì khác mọi ngày, nhưng tâm trạng cậu lại không giống bất kỳ ngày nào đã qua.
Mọi năm vào ngày mười bốn tháng này dù cậu không mặc áo choàng đen cầm đuốc đi theo người khác lập đàn cầu mưa nhưng ít ra cậu vẫn cổ vũ nhóm FA trên tinh thần. Thế nhưng từ giờ trở đi cậu sẽ không bao giờ còn đứng cùng chiến tuyến với họ, thậm chí phải tránh nhóm FA càng xa càng tốt…
Vật vã mãi mới làm xong một bài Toán, Hứa Ngôn không kìm được hô lên:
- Nữ thần đại nhân, hôm nay cho anh nghỉ sớm được không?
Lộ Lăng cắm cúi nhìn màn hình, hỏi mà không ngẩng lên:
- Hử, vì sao phải nghỉ?
- Anh… bụng anh hơi khó chịu. Với lại còn thấy choáng đầu rồi hoa mắt nữa.
Cô bé gõ bàn phím một cái rồi ngẩng lên nhìn cậu:
- Thế à… Bản thần từ chối thỉnh cầu của mi.
- Không thể thương lượng một chút sao?
- Không, đừng có lười biếng.
Thấy thế Hứa Ngôn nghĩ một lát cuối cùng vẫn quyết định thành thật khai báo.
- Thật ra thì hôm nay anh có hẹn với người ta.
- Hẹn ai?
- Trương Hân Di.
- Ngoài ra còn ai?
- Mỗi cậu ấy thôi.
Hứa Ngôn hiểu mấy chuyện nhỏ thế này mà nói dối thì không hay nên nếu đã nói cậu sẽ nói thật một thể. Đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-gai-tuoi-teen-cua-toi/2936519/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.