Dịch giả: Lãng Nhân Môn
Hứa Ngôn hát xong bài Nam Sơn Nam lập tức bỏ mic, ngồi xuống nghỉ ngơi. Dù Lộ Lăng, Trương Hân Di và Lưu Tử Hằng có nài nỉ thế nào cậu cũng không chịu hát thêm một bài nữa.
Dù sao thì lúc về cậu còn phải cõng em gái một đoạn dài, cần phải giữ sức. Với lại nguyên nhân quan trọng hơn là… đương nhiên Hứa Ngôn sẽ không nói cho mấy đứa kia bài này cậu luyện lâu lắm rồi, chuyên môn mang ra để lòe thiên hạ thôi. Nói cách khác thì không cần biết là bài nào khác cậu cũng không thể tạo ra hiệu ứng như vừa rồi được, thế nên lúc này tốt nhất là phải lùi lại một cách khiêm nhường nhất có thể.
Hai tiếng sau mọi người mới tan cuộc.
Lưu Tử Hằng và Thái Khang ra khỏi phòng trước, Hứa Ngôn đỡ Lộ Lăng dậy, chuẩn bị cõng con bé ra theo.
Lúc này Trương Hân Di đứng cạnh hai anh em lại bảo Hứa Ngôn:
- Nãy tớ thấy em Lộ Lăng bảo sinh nhật của cả hai đều qua rồi phải không?
Cậu gật đầu:
- Ừ, qua mấy hôm rồi, đợt đó nhà tớ có ra ngoài ăn mừng một bữa nữa.
- Sao không gọi bạn bè cùng đi ăn mừng sinh nhật thế?
- Ăn mừng sinh nhật á?
Hứa Ngôn suy nghĩ một lát rồi đáp:
- Cái này hình như trước giờ tớ chưa tổ chức bao giờ.
- Vì sao thế?
- Chắc vì tớ có ít bạn.
Hứa Ngôn âm thầm thêm một câu trong lòng – với lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-gai-tuoi-teen-cua-toi/2936516/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.