Dịch giả: Lãng Nhân Môn
- Chẳng lẽ hai người không hiểu được một vấn đề rằng Lộ Lăng không còn ở lớp đó nữa, thế nhưng chính hai người thì vẫn còn! Chỉ cần một cuộc điện thoại thôi là cô ấy có thể gọi một đám bạn học đến xử lý hai người rồi. Chỉ cần hai người đi vệ sinh thôi, khi về sẽ thấy trong ngăn bàn có thêm vài thứ bài tiết của chó chẳng hạn. Có lẽ Lộ Lăng không đành lòng nhưng cứ tin tôi đi, tôi sẽ giúp cô ấy hạ quyết tâm.
Có thể bây giờ hai người sẽ trả thù Lộ Lăng, nhưng sau đó thì sao? Hai người có thể ngày ngày canh trước cửa nhà cô ấy, chắn đường cô ấy không? Nhưng mà cô ấy có thể khiến hai người ngày nào cũng khóc không ra nước mắt đấy. Vì hai người là kẻ ra tay, nhưng Lộ Lăng lại khiến người khác ra tay cho cô ấy. Giữa hai việc này có gì khác nhau? Là chênh lệch trí tuệ đấy.
Hiển nhiên là trí tuệ hai người không ổn nên chỉ có thể bắt nặt Lộ Lăng bằng bạo lực và gây bè kết phái. Đừng có cãi chày cãi cối, còn không thừa nhận đi à? Lộ Lăng không chỉ đáng yêu hơn hai người, đã thế trí tuệ còn vượt trội hơn hẳn hai người, vậy nên hai người mới ghét cô ấy, lúc nào cũng muốn bắt nạt cô ấy.
Nhưng tôi phải nói là cái sai của hai người chẳng ở chỗ bắt nạt người, hai người sai vì ngu xuẩn. Thật đấy, ngu hết thuốc chữa. Bắt nạt Lộ Lăng chẳng mang đến thứ gì tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-gai-tuoi-teen-cua-toi/2936490/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.