Dịch giả: Lãng Nhân Môn
Chín giờ tối thứ sáu, lễ Giáng Sinh.
Trong hành lang của khu tập thể nơi Lâm Vũ Tịch ở, tiếng bước chân nho nhỏ vang lên.
Cô bé mau chóng đi xuống tầng một, vừa mở cửa ra đã thấy Hứa Ngôn đã đứng chờ ở đó.
Cậu đặt một hộp quà được thắt nơ vào tay cô bé:
- Đây là quà Giáng Sinh cho em. Đừng mong chờ quá, là chút đồ ăn vặt thôi.
- Xin lỗi nhé, em không chuẩn bị cho anh.
Lâm Vũ Tịch có vẻ rất áy náy.
Hứa Ngôn xua tay:
- Không sao, dù gì em cũng giúp anh rất nhiều, biểu đạt lòng cảm kích cũng đúng thôi. Phải biết là mấy ngày trước anh rất vất vả trong mối quan hệ với Lộ Lăng, luôn chẳng hiểu nổi nó đang nghĩ gì. Sau khi có trợ giúp của em, cuộc sống của anh đã khá hơn nhiều rồi.
Lúc này, điện thoại của Hứa Ngôn đổ chuông, tiếng chuông kinh điển của Nokia.
Hứa Ngôn nghe máy, nói vài câu rồi tắt điện thoại, sau đó cậu quay sang nói với Lâm Vũ Tịch:
- Lộ Lăng lại giục anh đi tu hành.
- Tu hành?
Hứa Ngôn bất đắc dĩ nhún vai:
- Ý là giục anh làm bài tập đấy, ngoài ra còn phải tăng thêm một số đề ở ngoài nữa.
Lâm Vũ Tịch cười hì hì:
- Ha ha, Tiểu Lăng rất thích đặt mấy cái tên kỳ quái cho những chuyện bình thường mà.
- Thôi, không còn sớm nữa, anh cũng phải biến đây.
Nghe Hứa Ngôn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-gai-tuoi-teen-cua-toi/2936486/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.