Dịch giả: Lãng Nhân Môn
Hứa Vọng Hải lái xe chở con trai về trường học.
Lúc xe dừng trước cổng trường đã có vài giọt mưa hắt lên kính chắn gió, chỉ nháy mắt sau mưa đột nhiên to hơn, bắn lên kinh xe vô số bọt nước trắng xóa.
Hứa Ngôn quay sang hỏi ba mình:
- Xe có ô không ba?
Hứa Vọng Hải lắc đầu:
- Không có.
Cậu giơ tay ra:
- Cho con tiền đi mua ô. Cũng sắp tan học rồi, con phải mua cái lớn một chút để còn đón em gái về cùng nữa.
- Hôm qua ba cho con tiền tiêu vặt rồi mà?
- Con không mang theo.
Hứa Vọng Hải rút ví, lấy ra một tờ năm mươi đồng:
- Tối nhớ trả lại ba tiền thừa.
Hứa Ngôn đỡ trán kêu lên:
- Ba keo vừa thôi! Coi như cho con thêm tiền tiêu vặt không được à?
Ông đáp lại rất trịnh trọng:
- Đây là vì giúp con có thói quen chi tiêu đúng đắn đó.
- …Thôi được rồi.
Hứa Ngôn đành ngoan ngoãn cầm lấy tiền.
Lúc cậu mở cửa xe, đang định đội mưa chạy vào siêu thị mini gần đó thì nghe thấy ba mình bảo:
- Con hôm nay biểu hiện khá lắm.
Cậu quay lại cười đáp:
- Đó là do biểu hiện của ba rất kém cỏi đó chứ. Nhưng con cũng hiểu mà, có lẽ là do quan tâm quá nên mới bị loạn đó thôi.
Hứa Vọng Hải nhíu mày nhìn con trai:
- Ý là con không hề quan tâm à?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-gai-tuoi-teen-cua-toi/2936468/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.