Sáng hôm sau, cuối cùng thì JungKook cũng tỉnh dậy. Mở mắt nặng nề nhin xung quanh trắng toát, mùi thuốc xông thẳng vào mũi. Nhìn xuống nằm đang nằm trên tay mình chính là appa LuHan, người nằm giường kế bên chính là appa nuôi BaekHyun, người nằm ở sofa chính là papa SeHun.
” Appa”
JungKook nhẹ nhàng lay người LuHan, LuHan tỉnh dậy nhìn lên JungKook đã tỉnh.
” Anh, SeHun! JungKook tỉnh rồi”
LuHan nói lớn làm cả hai tỉnh dậy nhanh chóng chạy đến bên JungKook, JungKook cảm thấy vui vì tỉnh lại đã có những người yêu thương cậu bên cạnh.
” Nhóc con của papa! Con ăn gì papa đi mua”
SeHun mắt rưng rưng nhìn đứa con yêu dấu đang cười với mình, vuốt nhẹ mái tóc đen đó.
” Con muốn gặp HyungSoo”
JungKook không thể quên được HyungSoo ngay lúc này, cả ba nghe JungKook nhắc mà đau theo. Ánh mắt đau buồn, vô hồn của JungKook làm LuHan đau như cắt.
” Kookie! Bình tĩnh nào”
LuHan ôm JungKook vào lòng, JungKook khóc lên khi nhớ đến nụ cười cuối cùng mà mình nhìn thấy, ánh mắt ấm áp đó đã rời xa mình.
” HyungSoo! Con muốn gặp HyungSoo! HyungSoo không có đi đâu hết! Con muốn gặp HyungSoo”
JungKook khóc lên, BaekHyun và SeHun nhìn mà đau sốt vô cùng. LuHan cố gắng dỗ dành đứa con của mình, nước mắt ướt 1 bên áo của LuHan.
” Bình tĩnh nào! HyungSoo mãi bên con mà! Và chúng ta nữa!”
BaekHyun nắm lấy bàn tay hao gầy không một tí sức sống, trên tay còn phải truyền nước biển, nhìn mà đau vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-co-ca-the-gioi/2289832/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.