Kỷ Tiểu Dao ngủ rất ngon, mãi cho đến khi bị một trận tiếng ồn làm thức giấc, mơ mơ màng màng dụi mắt, lờ mờ nhìn thấy bóng lưng một thiếu niên mặc áo T-shirt màu trắng ngồi ở mép giường, theo bản năng thấp giọng gọi một tiếng: "Anh họ!".
Âm thanh của em họ rất nhỏ, giống như giống tiếng mèo kêu gần như bị tiếng cãi vã bên ngoài lấn át. Tuy nhiên Kỷ Minh Diệu vẫn nghe thấy được, lập tức buông sách vở trên tay xuống, xoay mình ôm người vào trong lòng mình. Thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô vẫn còn có vẻ ngái ngủ, cậu dịu dàng nói: "Không có chuyện gì đâu! Anh ở đây em ngủ tiếp đi!"
Tiếng động lớn như vậy, làm thế nào mà ngủ tiếp được chứ! Kỷ Tiểu Dao không trả lời, vừa tỉnh giấc đầu cô như trong trạng thái xe chạy qua, mí mắt miễn cưỡng nhắm, lỗ tai lại nghe được rõ ràng âm thanh cãi vã không ngừng ở bên ngoài.
"Trước đây, lúc mày còn là thợ học việc ở Trang Thượng, chị dâu Triệu đối xử với mày rất tốt. Lúc trời mưa gặp mày ở ngoài cửa thì thể nào cũng kéo mày tới nhà họ nghỉ ngơi một chút; có cái gì ăn ngon cũng cố gắng đưa tới miệng, tới túi mày. Có một năm lũ lụt mày trượt chân ngã xuống đê, nếu không phải đúng lúc chị dâu Triệu đi ngang qua cứu mày thì không biết mày đã bị lũ cuốn đi nơi nào? Mày đều quên sao? Lòng của mày đều bị chó tha rồi à! A! Giờ đừng nói người ta ký sổ nợ để mua căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-chung-duong/2473521/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.