"Dao Dao, nằm vào trong, tối nay anh ngủ cùng em."
Hai căn phòng chỉ cách nhau một tấm ván gỗ. Ở phòng bên này có thể nghe thấy tiếng giường kêu cót két, tiếng nam nữ thở dốc ngày một lớn. Kỷ Tiểu Dao lập tức tỉnh táo lại, ngạc nhiên hỏi: "Hai chúng ta? Ngủ cùng giường?"
Trai gái dù sao cũng có khác biệt. Hai người từ sau khi học cấp hai chưa bao giờ ngủ chung một giường. Hơn nữa, bên cạnh còn có âm thanh khiến người khác xấu hổ kia, nếu giờ mà ngủ chung, cảm giác hơi kỳ lạ!
Kỷ Minh Diệu nhẹ nhàng gật đầu, ngồi xuống giường, cúi người cởi giày, sau đó xoay người lại lại thấy Kỷ Tiểu Dao đã cầm chăn ngồi dậy. Trong bóng tối không thấy rõ vẻ mặt cô, nhưng thái độ này rõ ràng là không bằng lòng.
"Chẳng lẽ em muốn anh ngủ dưới đất?"
Trong phòng chỉ có một chiếc giường, nếu có sô pha hoặc ghế dựa thì thật tốt! Kỷ Tiểu Dao cúi mặt xuống, mặt đất về đêm ẩm ướt, nếu thật sự ngủ trên mặt đất thì sẽ bị bệnh mất. Cô sao có thể làm thế được. Không còn cách nào khác cô đành dịch dịch người vào trong một chút. Cảm thấy ván giường lún xuống, bên cạnh đã có người nằm vào.
Kỷ Minh Diệu kéo cô nằm xuống, nhỏ giọng nói: "Còn ngồi ngẩn ra đấy làm gì. Nhanh ngủ đi! Ngày mai không muốn đi chơi hả?"
Kỷ Tiểu Dao vẫn cúi đầu không nói gì. Phía sau lưng cô là vách ngăn, âm thanh từ phòng bên cạnh truyền sang lại càng rõ ràng. Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-chung-duong/2473479/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.