- Huyền tôn, tội ác của ngươi mãi mãi không thể xá. Dù ngươi có chế nhạo Thiên giới hay chúng tiên ta đến thế nào thì ngươi mãi mãi sẽ bị giam ở đây.. Mãi mãi không ra khỏi..!
Ánh mắt thần cứ như đã kết thù với hắn.
Xích Vũ chẳng mảy may quan tâm lời mà Vân thần nói.
- Ngươi.
Xích Vũ đưa tay chỉ thẳng vào Vân thần.
- Chính ngươi, người mặc tang phục đó.
Vân thần cau mày, vẻ mặt có chút khó chịu.
- Xích Vũ..ngươi..
Xích Vũ mặc Vân thần, thu lại ngón tay kia. Hắn nói:
- Ngươi là hậu nhân của cái tên Hậu Tử Ưng?
Hắn đảo mắt, nhìn thấy có chút chán ghét.
- Quả nhiên vẫn ẻo lả như vậy nhỉ? Thiên giới các ngươi cũng dễ dàng phong thần thật đấy.
Khuôn mặt biểu lộ đầy vẻ ngạo mạn, kiêu ngạo.
Ly Nguyệt nép sau Thiên đế nghe thấy lời hắn nói, bèn đáp:
- Ẻo lả? Dù thế nào thì thần lực này cũng đủ giết chết một người sinh ra đã trái với luân thường như ngươi!
Con ngươi hắn đảo sang nhìn cô, ánh mắt như dao cắt.
- Tiểu tiên tử kia, ngươi đừng tưởng ngươi có khuôn mặt giống nàng ấy ta có thể tha cho người.
Hắn dùng ánh mắt đó với ngữ điệu có đôi phần bực tức.
- Từ lúc ngươi đặt chân xuống đây ta đã nhường nhịn ngươi hết lần này hết lần khác chỉ vì khuôn mặt đó, đừng để ta giết cô.
Hắn gằn giọng với khuôn mặt đáng sợ hơn cả.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-duyen-trach-phan-ly-nguyet-xich-vu/2952304/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.