Buổi tối, Alawn tổ chức cho tôi một bữa tiệc sinh nhật nhỏ tại nhàcậu ấy. Bố mẹ và cô giúp việc đều được mời sang nhà tôi chơi, cònlại một đám trẻ mà theo lời mẹ của Alawn là “lũ con nít ngây thơđáng ghét” trong nhà.
Tôi kéo theo cả Duyệt Duyệt đến đó, tự cho rằng Alawn chắc chắn sẽkhen ngợi sự chu đáo của mình. Ai ngờ, phản ứng của Alawn lại cựckỳ bình thản. Đám bạn đầu trộm đuôi cướp của Duyệt Duyệt xinh xắnđã them rỏ nước dãi như chó nhìn thấy xương rồi.
Alawn bỗng hỏi thầm tôi, có phải là tôi chột dạ, bởi vì tôi muốnhẹn hò với Leo, muốn thoát khỏi bạn thân là cậu ấy nên mới tìm mộtcô gái khác đến để bù đắp không.
Tôi đưa tay xoắn xoắn lọn tóc, ngây người ra cười hì hì, nói rằngưu điểm lớn nhất của cậu ấy là có khả năng nhận thức. Sau đó, Alawnliền sa sầm nét mặt, không thèm để ý đến tôi nữa.
“Làm gì mà nhỏ nhen thế hà! Ăn quýt không?” Tôi bóc một quả quýt đểhối lộ cậu ấu, Alawn vẫn không thèm để ý đến tôi.
Leo đã đến. Vừa nhìn thấy tôi, Leo đã cười và nói rằng Tiểu Lạc Lạcphơi nắng đen đi nhiều. Mặc tôi trở nên méo mó, buồn đau vôcùng.
Khẽ liếc về phía Alawn, tên tiểu tử đó đang đứng trong gọc cườitrộm. Nhìn điệu cười là tôi biết cậu ấy không còn tức giận nữa rồi.Quả nhiên cậu ấy đã hết giận, chủ động chạy tới, ghét sát vào taitôi nói: “Lát nữa sẽ có điều bất ngờ tặng cậu”.
“Thật hả?! Cái gì vậy?” Tôi thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-duyen-nhat-dinh-se-co-phan/2843823/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.