Giờ ra chơi chiều thứ sáu, một bạn chạy vào lớp hét lên với tôi:“Lạc Lạc Tô, có người muốn gặp! Là con trai đấy!”.
Sau đó, trong thời kỳ mẫn cảm của tuổi thanh xuân, dưới ánh mắt đầymờ ám của đám bạn trong lớp, tôi hoang mang bước ra ngoài, quảnhiên là An Lương.
An Lương nói: “Ngày mai, tớ mời cậu đi xem phim có đượckhông?”
Khi nói những lời đó, cậu ấy nhìn thẳng vào mắt tôi, đắm đuối vàchờ đợi. Đôi mắt ấy nhường như đang thiêu đốt trái tim tôi khiếnkhuôn mặt tôi bỗng chốc đỏ ửng lên.
Tôi xấu hổ quá nên chỉ thốt lên được một câu: “Để mình suy nghĩđã”. Sau đó chạy như bay vào trong lớp, cố ý nô đùa với Lý Như. Tôibiết, An Lương vẫn đang đứng ngoài nhìn mình không để ý đến cậuấy.
Lý Như hỏi: “An Lương theo đuổi cậu à?”.
Làm gì có chuyện đó!” Mặt tôi lại đỏ bừng lên.
Sau đó, tôi thấy Alawn đứng phía cuối lớp, mặt mũi tối sầm, đangbuông những lời thô tục chửi mắng người khác.
Lý Như lại hỏi: “ Alawn cũng thích cậu phải không?”.
“Làm gì có chuyện đó!” Nếu như câu nói trước còn mang một chút xấuhổ, một chút khó hiểu thì ngữ khí câu sau là sự ngạc nhiên và trongsáng.
Sau một hồi ngạc nhiêu, tôi liền chạy đi hỏi Alawn xem cậu ấy cóthích tôi như Lý Như nói không.
“Phù Thủy Gà Mên…”Alawn khẽ nghiêng vai, nheo mắt lại ngắm nghíatôi một lượt với thái độ kỳ quặc nhưng không nói gì. Sự im lặng củacậu ấy khiến tôi nghẹt thở một cách khó hiểu. Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-duyen-nhat-dinh-se-co-phan/2843816/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.