Cô cảm thấy thật buồn cười. Anh ta làm CEO kiểu gì vậy? Không đi ăn với cô thì lại ôm cô đi ngủ, không rời cô nửa bước luôn. Công ty anh rốt cuộc phát triển kiểu gì?
Cô nằm trên giường, trong vòng tay anh, mắt nhìn đôi bàn tay của anh một cách mê mẩn, buột miệng hỏi.
"Nếu như, em không phải là Ami thì sao?"
"Ý em là?"
"Anh có tức quá rồi thủ tiêu em luôn không?" Trong mấy quyển ngôn tình hay có tình tiết cẩu huyết vậy lắm.
"Đừng nói bậy! Em là Ami, là vợ của anh!"
"Ngủ đi!" Nói thẳng ra có khi bị giết thật ấy! Cứ bình tĩnh!
"Anh có nghe tôi nói không?" Cô nghĩ trong đầu.
"Luôn nghe thấy!"
"Cứu tôi đi! Tôi sắp thành con heo thật rồi..."
"Cô luôn là con heo..." Con heo mà hắn muốn nuôi.
"Hừ, đã vậy ta cóc cần. Tự vượt ngục là được chứ gì? Mà lúc đó anh có đưa tôi về được không?"
"... Không." Hắn không muốn dập tắt hi vọng của cô đâu, cơ mà hắn thật sự không rảnh đi học cái phép này.
"Vậy tôi trốn đâu? Hỏi bà Tiểu Yêu kia đi." Thần tiên kiểu gì vậy hả?
"Không liên lạc với bên ngoài được..." Phải tự lực cách sinh thôi!
"Ây gu..." Anh ta là CEO đó... tay chân khắp nơi, trốn đâu cho thoát?
"Anh ta là nam phụ hay nam chính vậy?"
"Tất nhiên là phụ."
"Boss phản diện hả?"
"Ờ."
"....." Vậy thế lực chắc chắn còn khủng hơn. Cô hết hi vọng rồi.
Cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-duoc-em-la-thanh-cong-lon-nhat-cua-anh/2231298/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.