Hắn ngồi đợi chán chê mê mỏi, cuối cùng anh cũng về nhà, trong tình trạng rất chi là buồn bực.
"Math? Em làm gì ở đây?"
"Vừa rồi em mang chị Ami đi chơi, chị ấy về xong ngủ rồi!"
"Em không nói với anh?" Hơn nữa trước đó anh cũng mang cô đi chơi rồi mà.
"Chị ấy gọi em!" Một câu đổ hết tội lỗi lên đầu cô.
"Được rồi em về đi." Cũng may là cô không có ý định bỏ đi.
"Khoan đã, em muốn ở lại đây."
"Cái gì?"
"Em muốn ở lại đây, câu chỉ có tính chất thông báo, không có tính chất xin xỏ."
"Đây là nhà anh." Anh gằn giọng. Làm sao có thể để hắn ở lại đây? Người giúp việc cũng bị anh đuổi đi rồi ấy.
"Em không biết sẽ mang chị Ami đi lúc nào đâu đấy!"
"....." Đúng vậy. Lúc hắn đưa cô đi anh hoàn toàn không phát hiện.
"Được, vậy em ở phòng của khách."
"Khoan đã, anh phải ở cùng phòng với em."
"Cái gì?" Ta có vợ ta ngủ với vợ, mắc gì ngủ với ngươi?
"Chị Ami..."
"Được, anh ở với em, ở với em là ok chứ gì?"
"Em lên phòng trước!" Hắn bỏ lên, để lại anh tức dơ chân dơ tay chửi rủa hắn.
..........
Anh lên phòng. Cô đã ngủ say. Ngồi xuống cạnh giường, anh vuốt nhẹ tóc cô, má phúng phính. "Em ở bên anh, mãi mãi em nhé..."
...........
"Em có thể mặc quần áo vào không?" Cô mà nhìn thấy sẽ không hay.
"Em chỉ ra lấy quần áo thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-duoc-em-la-thanh-cong-lon-nhat-cua-anh/2231296/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.