__Cao Cố Sanh: Thoát khỏi con đường quần chúng nhân dân là điều bất khả thi__
Giọng nữ trong điện thoại vốn nhỏ nhẹ từ tốn giờ đây trở nên chói tai đáng sợ, đâm thẳng vào tai khiến màng nhĩ đau nhức, trong giọng nói xen lẫn tiếng cười ma quái, bất thình lình một cánh tay lạnh lẽo thò ra khỏi màn hình điện thoại, nắm chặt lấy cổ tay của Cao Cố Sanh.
Cao Cố Sanh cắn vào chóp lưỡi, cơn đau khiến cậu giữ được tỉnh táo, cái tay còn lại nắm chặt lấy bùa hộ mạng đeo trên cổ.
Đây là được Cao Thệ lấy về từ Sở Linh Quản, có thể ngăn chặn đòn tấn công của quỷ quái trong một lần.
Nhưng khi cậu chạm vào bùa hộ mệnh liền nhận ra sự khác lạ.
Bùa hộ mạng rất mềm.
Vốn bên trong đựng một lá bùa, dù cách một lớp vải thì đáng lý ra phải có góc cạnh mới đúng.
Chỉ có một khả năng.
Lá bùa đã được sử dụng một lần.
Cao Cố Sanh nhớ lại lần trước shipper tới giao hàng nhầm nhà, tiếng gõ cửa cũng vang lên ba lần một lượt như hôm nay, tần số lại càng giống hệt nhau.
Mùi thơm trên người Cao Cố Sanh càng nồng, làm người ta cứ ngỡ đi lạc giữa biển hoa, khắp nơi đều là ánh chiều rạng rỡ.
Cánh tay của con quỷ kia như bị bơm máu gà, tốc độ chui ra khỏi điện thoại càng nhanh, từ hành động của cánh tay quỷ cho thấy rất phù hợp với dòng chữ ‘vã không kịp đợi’.
Cánh tay quỷ hóa thành làn khói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dua-con-trai-lam-nguoi-me-la-trai-nghiem-gi/2677296/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.