Trong tiểu thuyết, một năm có ba trăm sáu mươi lăm ngày, có vị sếp tổng truy thê hết ba trăm ngày là gạt mấy đứa ngu.
Dưới tình huống bình thường, Lệ Mạch Trần tuyệt đối sẽ không rảnh rỗi đến mức phí thời gian tới Kinh Đại. Nếu nói lần trước nhà họ Lệ tới quyên tiền là yêu cầu về quỹ xã hội, lần này vô duyên vô cớ tới Kinh Đại tản bộ, không khỏi khiến người ta phải nghĩ sâu xa.
Hay là vì câu nói đó, Cao Cố Sanh chưa từng hoài nghi lực sát thương của khuôn mặt này, thà tự luyến còn hơn để mọi chuyện quá muộn màng.
Lông tơ da gà nổi đầy khắp người Cao Cố Sanh, cậu vội vàng gọi điện báo tin cho ba mình.
Không biết có phải do tinh thần của cậu quá nhạy cảm hay không, luôn cảm thấy có ánh mắt luôn theo sát cậu như hình với bóng.
…
Trong xe, Lệ Mạch Trần nhìn chằm chằm bóng lưng đi xa dần của Cao Cố Sanh, ánh mắt của hắn khiến người ta liên tưởng đến đại bàng hoặc chó sói.
Kế hoạch ban đầu của Lệ Mạch Trần là phô trương tiền tài trước mặt Cao Cố Sanh.
Chấp nhận bị bao nuôi không phải là rất cần tiền sao? Nhà họ Cao có thể cho cậu những gì, Lệ mạch Trần hắn cũng cho được.
Nhưng sự tình phát triển không như hắn đã nghĩ.
Mấy ngày nay, trợ lý Lê từng đưa danh thiếp cho Cao Cố Sanh vừa đi xử lý dự án quyên góp ở trường học, vừa đi dạo hai vòng quanh trường dưới danh nghĩa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dua-con-trai-lam-nguoi-me-la-trai-nghiem-gi/2675990/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.