Cao Cố Sanh là một người khiêm tốn, cậu biết trên thế giới có không ít tác phẩm nghệ thuật vĩ đại chỉ vẽ vài đường cọ nghuệch ngoạc để bộc lộ cảm xúc của tác giả, cậu nhìn đống giun bò trước mặt, cảm thấy có lẽ kiến thức của bản thân thiển cận, quyết định nghe người khác bình phẩm để mở rộng tầm mắt.
“Quả là một tác phẩm hoàn mỹ biết bao! Từ bức tranh tôi có thể cảm nhận sự tức giận vô bờ của họa sĩ trước hành động tàn phá thế giới của loài người!”
Tức giận?
“Bức tranh này làm lòng tôi tĩnh lặng, gợi tôi nhớ về cố hương, đó là một mảnh ruộng bát ngát bên chòm xóm ấm áp.”
Ấm áp?
“Nhìn những đường nét hoàn mỹ này đi— Họa sĩ là phái nam nhưng mang trong mình chủ nghĩa nữ quyền!”
?
“Nói bậy! Nhìn độ cong của nét vẽ này đi, rõ ràng họa sĩ là một người theo chủ nghĩa nam quyền!”
??
“Tôi lại cảm thấy, trong mắt một ngàn người có một Amleth của riêng mình, mọi người nhìn nhận bức tranh không giống nhau là bình thường, tôi cũng có nhận xét của mình, tôi cảm thấy họa sĩ là một người theo chủ nghĩa ăn chay, rõ ràng họa sĩ đang kêu gọi chúng ta bảo vệ toàn bộ động vật trên trái đất.”
(Amleth là một nhân vật trong truyền thuyết Scandinavia thời trung cổ, là nguồn cảm hứng trực tiếp của nhân vật Hoàng tử Hamlet, người anh hùng trong bi kịch Hamlet của William Shakespeare, Hoàng tử Đan Mạch.)
???
Cao Cố Sanh hoang mang vò tóc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dua-con-trai-lam-nguoi-me-la-trai-nghiem-gi/2675958/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.