🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ngày hôm sau, lúc đi trên hành lang tôi gặp Đoạn Tiểu Ngữ đang đi tới.Trên mặt cô ta thể hiện một điều mà từ trước đến giờ tôi chưa bao giờ từngthấy: Cô ta nhìn tôi cười một nụ cười, đểu cáng, ánh mắt thù hận.



Lúc tôi vờ cúi đầu, đingang qua, bị cô ta cố tình va vào vai tôi một cú cực mạnh, làm tôi chệchchoạng. ngã người đập vào lan can.



“Ôi, tớ xin lỗi, tớ xinlỗi, tớ không cố tình va chạm đâu.” Đoạn Tiểu Ngữ vừa nói vừa đỡ tôi dậy, vừagiẫm lên chân tôi một cái.



Tôi kìm nước mắt, cúi gằmmặt bám vào lan can đi tiếp dọc hành lang.



Từ đó trở đi, mỗi lần gặpĐoạn Tiểu Ngữ và đám bạn của cô ta ở ngoài đường, chúng nó đều xếp thành mộthàng cố tình va vào tôi. Tôi thường xuyên né đi nhưng không né được nên bị ngãdúi dụi về một bên.



Khi Đoạn Tiểu Ngữ trra vởbài tập, cô ta thường xuyên “nhỡ tay” đánh rơi cuốn vở của tôi xuống đất, cólúc còn “nhỡ chân” giẫm lên cả vở của tôi.



Thậm chí còn có một lần,Ngô Tam Cúc vừa bước vào lớp đã vô duyên vô cớ nói một câu đầy hằn học: “ThuỷTha Tha, cậu và Đoạn Tiểu Ngữ ngồi cùng một hàng mới thấy rõ sự khác biệt củatrắng và đen. Đoạn Tiểu Ngữ trắng là thế, còn cậu thì rõ là đen. Sự khác biệtthật rõ ràng.”



Tôi tức tối vô cùng vìtôi kị nhất ai nói tôi đen.



Ngày bé có lần tôi chơiđùa bên ngoài, lưng bị va vào tường. Về đến nhà tôi quay người, ngoảnh đầu lạiđể soi xem có

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-don-vao-doi/2288934/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cô Đơn Vào Đời
Chương 17: Lời đồn
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.