Lúc Khang Tư trở về quân doanh, trời đã khuya. Người phát hiện Khang Tư là Y Đạt, hắn vẫn đứng ở cổng quân doanh chờ Khang Tư.
- Đại nhân, ngài trở về rồi.
Y Đạt vội vàng tiến lại nắm cương ngựa cho Khang Tư xuống.
Khang Tư cảm khái nhìn Y Đạt, tên đội trưởng thân binh này, không biết rằng mới rồi thiếu chút nữa hắn đã từ bỏ bọn họ. Khang Tư ở trong lòng thở dài một hơi sau khi nhảy xuống, đồng thời nói tiếng cám ơn.
- Đại nhân, các cấp Trưởng quan còn chưa có bổ nhiệm. Người bên quân bộ nói Công chúa có lệnh để đại nhân tự mình bổ nhiệm, chỉ cần giao danh sách cho bọn họ, bọn họ sẽ phát lại thư bổ nhiệm. Còn nữa, tất cả khôi giáp của binh sĩ đã cấp phát xong, nhưng biên chế vũ khí còn mời đại nhân tới quyết định...
Y Đạt vừa dắt ngựa theo sau, vừa báo cáo với Khang Tư.
- Y Đạt, ngươi tập trung toàn bộ người trong doanh trại đến sân thao luyện, ta có lời muốn nói.
Khang Tư đột nhiên thốt ra mệnh lệnh như vậy.
Y Đạt thoáng sửng sốt nhìn Khang Tư một chút, hắn nhận thấy tối nay Khang Tư thật không giống như buổi sáng. Nói như thế nào nhỉ? Trước kia bất kể mình tôn trọng Khang Tư như thế nào, nhưng nội tâm vẫn chỉ xem Khang Tư là một Trưởng quan mới chưa có kinh nghiệm. Nhưng lúc này nhìn khí thế của Khang Tư, lại cứ giống như một vị quan chỉ huy từng trải lâu năm, tại sao có thể như vậy chứ?
Y Đạt mặc dù rất lấy làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-doc-chien-than/81669/quyen-3-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.