Bến cảng bán đảo Phi Ba thành Thanh Nguyệt, đám người An Tái Kháng vừa lên bờ đã bị kinh hãi.
Bởi vì trước mắt chính là bố cục kiến trúc rộng mở, sạch sẽ, gọn gàng ngăn nắp, mà làm cho bọn họ giật mình nhất chính là: đường ở bến cảng không ngờ tất cả đều lót bằng đá phiến lớn, mà hai bên đường càng xa xỉ gieo trồng một loạt cây ăn quả và hoa cỏ.
Lai Nhĩ Ôn Chí tràn đầy giật mình nói:
- Không phải nói bán đảo Phi Ba cái gì đều thiếu sao? Ngay cả thành trì đều xây dựng bằng bùn đất và ván gỗ, như thế nào đường đều lót đá phiến xa xỉ? Đá phiến này đắt gấp mấy lần đá thường a!
- Ha ha! Hoan nghênh khách nhân tới cảng Khôi Kiều, đối với điểm nghi vấn ấy của khách nhân, ta nghĩ ta có thể giải đáp cho ngài.
Một người trung niên bộ dáng nhã nhặn, cách ăn mặc chính quy nhìn là biết một nhân viên chính phủ, mặt mang theo vẻ tươi cười nói.
- A! Không biết ngài là?
An Tái Kháng có điểm cảnh giác nhìn nam tử đột nhiên xuất hiện này. Hộ vệ hắn mang theo cũng ở trạng thái cảnh giới.
- Xin chào! Ta gọi là Tam Lang, không cần khẩn trương, ta không phải là nhân vật nguy hiểm gì, ta là hướng dẫn viên du lịch chuyên môn phục vụ khách quý tới thành Thanh Nguyệt.
Nam tử kia tự xưng là Tam Lang, hành lễ cười nói.
- Được rồi, quản ngươi là ai, ngươi nói cho ta nghe một chút, thành Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-doc-chien-than/2181257/quyen-13-chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.