Một Lữ đoàn kị binh, trong coi một vạn nô lệ tay không tấc sắt, nói thực ra, đây là công việc phi thường thoải mái. Rất đơn giản, nhốt bọn họ ởtrong doanh, kị binh cảnh giới bên ngoài doanh, bất kể những nô lệ đómuốn tạo phản, hay là chạy trốn, đều là chuyện không có khả năng, vềphần nô lệ nội chiến thì đó là chuyện những kị binh này không quan tâm.
Giám sát phiến thảo nguyên này? Phía sau là thung lũng mình đi tới,đội hậu cần đang vận chuyển vật tư tới tới lui lui không dứt, phía trước là vùng núi đã bị bốn Lữ đoàn kị binh khống chế, nếu bên đó xảy ra vấnđề, vậy cũng biết một Lữ đoàn cũng không thể làm gì.
Cho nên,mảnh đất thảo nguyên ở giữa này, sau khi tuần tra một lần, Lữ đoàn nămliền lui về doanh nghỉ ngơi, chỉ bố trí trên đường vận chuyển vài điểmcảnh giới mà thôi.
Bởi vì không có việc gì, khi ăn xong bữacơm chiều, những sĩ quan cao cấp Lữ đoàn năm của Khải Nhĩ Đặc đều tậptrung một chỗ nói chuyện phiếm, bọn họ không thể uống rượu, đành phảivừa uống nước trà vừa phun nước miếng.
- Ài! Thật là thống khổ nha! Ai có thể nghĩ được trên khối thảo nguyên này không ngờ không cónguồn nước? Cả ngày hôm nay phải kéo xe chở nước của đội hậu cần từthung lũng đi tới nơi này để buôn nước! Khiến cho ta căm tức chính là,bởi vì có những nô lệ kia tồn tại, mà khiến cho lượng công việc hơn gấpđôi!
Một sĩ quan Thượng tá phát tiết bực tức, một sĩ quan khác vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-doc-chien-than/2181117/quyen-21-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.