Đối với đề nghị này nhóm quan văn đều trầm trồ khen ngợi, về phần nhómvõ quan vốn mới mở đầu còn gật gật đầu, khi nghe tiếp phần sau, bất kểlà Thiếu tướng hay Thiếu tá, tất cả đều nhảy dựng lên kháng nghị: 
- Nội các dựa vào cái gì phụ trách sự vụ quân chính? Nội các từ khi nào thì có thể quản lý chuyện quân đội? 
- Cái gì Nội các không Nội các! Chúng ta đều là thần tử phụ tá phủĐại Đô đốc, cho nên chỉ cần duy trì biên chế của phủ Đại Đô đốc là đượcrồi. 
Một sĩ quan đột nhiên nói ra lời này, nhóm võ quan sửngsốt một chút, đột nhiên nhớ tới phủ Đại Đô đốc này chính là quân độiquản lý chính vụ, không khỏi lập tức khen ngợi ầm lên, nhưng điều nàylại đến phiên nhóm quan văn không muốn. 
Trong lúc nhất thời toàn bộ Phòng nghị chính liền ồn ào như một cái chợ nhốn nháo không chịu nổi. 
Nghe tiếng ồn ào này, trên trán Tương Văn gân xanh nổi vồng lên, hắnvỗ mạnh tay ghế, “ầm” một tiếng cả tay vịn nát tan thành bột phấn! 
Mọi người theo tiếng nổ ầm nhìn lên, vừa thấy ánh mắt đằng đằng sátkhí của Tương Văn, còn có bột phấn bay mù mịt: nhóm quan văn đều rụt cổlại, bọn họ không tiếp xúc nhiều cùng Tương Văn, tuy rằng biết Tương Văn quyền lực rất lớn, nhưng cũng không để ý nhiều lắm, hiện tại bọn họtheo lời triệu tập lại đây chính là nể mặt Tương Văn mà thôi. 
Mà võ quan thì lại khác, võ quan ở đây bảy tám phần là xuất thân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-doc-chien-than/2181097/quyen-23-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.