Khang Tư còn chưakịp phản ứng lại, hai hán tử khác cũng cắn răng quỳ xuống, tỏ vẻ nguyện ý trở thành nô bộc của Khang Tư. Khang Tư nháy mắt mấy cái, đám người này không ngờ dùng chính bản thân mình để gán nợ? Cũng có đầu óc đấy chứ?
Nô bộc của mình khẳng định chính mình phải nuôi sống, hơn nữa bọn họđã nói là muốn mượn lương thực, lại còn có thể giúp người nhà bọn họvượt qua nguy cơ, thật sự là nhất cử lưỡng tiện, thật sự quá thông minhrồi. Nhưng vì cái gì mà biểu tình của ba người này, lại cứ như là nếukhông phải vì lương thực thì nhất định không làm nô bộc, ngược lại giống như là mình chiếm được tiên nghi vậy? Không hiểu thì hỏi, đây chính làthói quen của Khang Tư.
Cho nên Khang Tư mở miệng hỏi:
- Các ngươi làm nô bộc của ta, ngược lại vì cái gì có bộ dáng như làta nhặt được tiên nghi vậy? Theo lý mà nói, sau khi các ngươi trở thànhnô bộc của ta, là ta nuôi sống các ngươi, đồng thời cũng nuôi sống giađình các ngươi, hẳn là các ngươi chiếm được tiện nghi mới đúng.
Mới vừa nghe được câu nói trước của Khang Tư, ba người đang quỳ lậptức nhảy dựng lên, biểu tình trên mặt là thần sắc phẫn nộ chỉ vào KhangTư chuẩn bị mở miệng mắng, tuy nhiên nghe được câu sau đó của Khang Tư,ba người lại có chút nghi hoặc nhìn nhau.
Cuối cùng vẫn là hán tử ở giữa vỗ vỗ đầu bừng tỉnh như đã hiểu ra, thần tình ngượng ngùng nói:
- Thật xin lỗi đại nhân, chúng ta đã quên ngài không phải người Tuyết quốc.
Lời này vừa ra, hai hán tử khác đang nghiến răng nghiến lợi, giận giữ trong mắt cũng trở thành thần sắc thoải mái cúi đầu.
- Chuyện này với việc ta có phải người Tuyết quốc hay không có quan hệ gì?
Khang Tư rất nghi hoặc hỏi.
- Nếu đại nhân ngài là người Tuyết quốc, vậy những lời vừa rồi ngàinói chính là vũ nhục chúng ta, chúng ta cho dù máu tươi ba bước cũngphải liều mạng với ngài, nhưng ngài không phải người Tuyết quốc, hỏi như vậy là rất bình thường.
Vừa nghe liền hiểu, chân chính làm nghề mộc, căn bản không có khảnăng hiểu được cái gì "máu tươi ba bước", những từ ngữ như thế vốn chỉnhững người trải qua giáo dục mới biết.
Hán tử ở giữa còn chưa trả lời, hán tử bên cạnh lộ vẻ vinh quang nói:
- Bỉ Lâm Đặc Tư đại ca từng được phong làm Tuyết khuyển kỵ sĩ, đương nhiên đã từng đọc sách!
Nghe nói như thế, hán tử ở giữa tên là Bỉ Lâm Đặc Tư, sắc mặt lộ vẻảm đạm. Mà hán tử còn lại huých hán tử vừa nói một cái, trừng mắt nhìnhắn trách cứ, khiến hán tử kia lập tức ngậm miệng không dám nói nữa.
Nghe tước vị cổ quái như thế, Khang Tư không kìm được ngắm nhìn đámtuyết khuyển (chó phương Bắc lông trắng như tuyết, thường dùng để kéo xe trượt-Trên TV cũng hay có hì hì) đang bất động ngồi ngay ngắn thànhhàng trước người một chút.
Người Tuyết quốc cũng thật kỳ quái, không ngờ đi lấy chó để làm danh hiệu tước vị, là bởi vì hình tượng chó rất trung thành sao? Như vậy xem ra văn hóa Tuyết quốc có chút lạc hậuđây!
Đương nhiên, Khang Tư không có hỏi một kỵ sĩ tại sao lạitrở thành thợ mộc, không cần hỏi cũng biết, không phải đối tượng mìnhnguyện trung thành bị giết hoặc là bị người khác hãm hại, thì cũng làmột loại nản lòng thoái chí mà thôi.
Cho nên Khang Tư chỉ tò mò hỏi một câu:
- Nói như vậy ngươi là quý tộc?
- Không! Chỉ có Nam, Tử, Bá ba loại tước vị này mới là quý tộc, tướcvị Đại công là quân chủ, hầu tước là người thừa kế Đại công, cũng khôngtính thuộc hàng ngũ quý tộc. Mà dưới Nam tước có hai loại là kỵ sĩ, Huân tước. Bởi vì không thể truyền lại cho đời sau, cũng không thuộc quýtộc, mà hai tước vị không thể truyền lại đời sau này, chỉ chuẩn bị đểdành riêng cho võ sĩ và văn sĩ bình dân kiệt xuất.
Tuy rằng kỵ sĩ cùng huân tước mới có thể trở thành quý tộc, nhưng có đến 99% chotới chết cũng chỉ dừng lại ở tước vị này, gần như không có khả năng vươn lên.
Bỉ Lâm Đặc Tư vội lắc đầu giải thích.
- Thì ra là thế, như vậy một lần nữa trở lại vấn đề vừa rồi, người Tuyết quốc sẽ không thể cự tuyệt các ngươi nương nhờ sao?
Khang Tư gật đầu hỏi.
- Đại nhân! Đàn ông Tuyết quốc chúng ta có được lòng tự trọng mãnhliệt, nếu không phải cam tâm tình nguyện, căn bản sẽ không thần phục bất cứ người nào. Một khi chúng ta tự nguyện trở thành nô bộc của người nào đó, trừ phi chủ nhân vứt bỏ chúng ta, hoặc là hoàn thành điều kiện,bằng không chúng ta cho dù chết cũng sẽ không vì bất cứ nguyên nhân gìmà phản bội.
Bỉ Lâm Đặc Tư biểu tình trang nghiêm nói.
- Ách! Thật như vậy sao? Thật xin lỗi, không phải ta hoài nghi, mà ta nghe nói ở ba đại công quốc của Tuyết quốc kẻ dưới phản bội người trênđã trở thành tập tục rồi.
Khang Tư nói.
Bởi vì rấtkinh ngạc với tập tính của đàn ông Tuyết quốc, cho nên cũng quên cả hỏihoàn thành điều kiện gì là có thể phản bội chủ nhân.
Vốn đang rất tức giận, Bỉ Lâm Đặc Tư nghe nói thế, không khỏi một trận nhụt chí.
Hắn bất đắc dĩ nói:
- Đại nhân! Quý tộc không phải đàn ông Tuyết quốc, cho nên bọn họ mới có thói quen kẻ dưới phản bội người trên, nhưng đàn ông Tuyết quốckhông phải quý tộc, thì đều là nam nhân chân chính.
- Ừ! Nóinhư vậy, nếu ta là quý tộc, cũng sắc phong ngươi thành quý tộc, như vậymột ngày nào đó ngươi sẽ phản bội ta đúng không?
Khang Tư cười hỏi.
Bỉ Lâm Đặc Tư do dự một chút, gật gật đầu nói:
- Đúng vậy đại nhân, chẳng những sau khi ta được sắc phong thành quýtộc sẽ phản bội, ngay cả khi công tích của ta đạt tới mức có thể sắcphong, nhưng ngài lại không sắc phong, vậy ta cũng sẽ phản bội ngài.
- Vì cái gì phải phản bội chứ? Chẳng lẽ với các ngươi ở bên này lòngtrung thành đều quan hệ với ích lợi sao? Một khi không thể đảm bảo íchlợi thì sẽ tan vỡ sao?
Khang Tư vô cùng tò mò hỏi.
Hắn thực không nghĩ tới những tên chuẩn bị nương nhờ mình này, không ngờ ngay lúc đầu tiên đã nói rõ, sau khi công thành danh toại sẽ phản bộimình, đây chính là hoàn thành điều kiện vừa rồi hắn nói sao?
Tuy rằng khắp thiên hạ lòng trung thành đều liên quan đến ích lợi, mộtkhi không thể đảm bảo ích lợi liền sẽ xuất hiện phản bội, chuyện nàytrong khắp thiên hạ đều giống nhau, nhưng như thế nào cũng sẽ khônggiống bên phía Tuyết quốc này biến thành trắng trợn như thế nha!
Bỉ Lâm Đặc Tư sửng sốt một chút, biết vừa rồi mình nói hơi quá, vội vàng giải thích:
- Ách! Đại nhân! Không phải nói là nhất định sẽ phản bội, mà là có cơ hội nhất định sẽ phản bội. Kỳ thật, ngay từ đầu các quý tộc đều nghiêmkhắc dựa theo quy củ cao thấp để làm việc, nhưng ai có thể làm phongthần thành lập công huân, lúc tới trước phong quân lại không được khenngợi, vậy không bị phong quân giết chết thì chính là tạo phản tự lập.
Còn có chính là phong quân càng ngày càng suy yếu, phong thần càngngày càng lớn mạnh, như vậy cho dù phong thần không muốn phản bội, phong thần vì ích lợi của chính mình, cũng bắt buộc phải phản bội phong quân.
Nhưng nếu phong quân vẫn rất lớn mạnh, phong thần bình thường cũngkhông phản bội, cũng sẽ không bằng mặt không bằng lòng, cho nên nếukhông muốn phong thần phản loạn, như vậy phong quân vẫn phải là cườngđại nhất, đáng tiếc hiện tại trong ba công quốc thuộc địa giới Tuyếtquốc, lại không có nhân vật như vậy tồn tại.
Khang Tư khôngkhỏi gật gật đầu. Quả thật như thế, bất kể là cái tổ chức gì, chỉ cầnthủ lĩnh cường đại nhất, thủ hạ cấp dưới tuyệt đối không ai dám vọngtưởng phản bội chiếm ngôi, nhưng thủ lĩnh suy yếu rồi, thủ hạ phản loạntuyệt đối sẽ nối liền không dứt mà ra, cho đến khi xuất hiện một thủlĩnh mới cường đại nhất mới thôi.
Như vậy xem ra, Tuyết quốchỗn loạn như thế cũng không phải chuyện gì kỳ quái, sỡ dĩ lại như vậy,hoàn toàn là bởi nguyên nhân người cường đại nhất còn chưa có xuất hiện.
Bỉ Lâm Đặc Tư thấy Khang Tư gật đầu, hứng thú nói chuyện nổi lên liền nói tiếp:
- Kỳ thật nguyên nhân khiến cho phong quân sỡ dĩ không đủ cường đạicó rất nhiều, nhưng chủ yếu nhất chính là chế độ quý tộc của ba đại công quốc.
Tin rằng ngài cũng biết, tước vị của chúng ta bên nàytoàn bộ là tước thật, đều là cắt đất phong tước, mỗi một tước vị đều cómột mảnh đất tương xứng. Nếu chỉ có như vậy thì cũng không tính, dù saocác quốc gia khác hẳn là cũng có chế độ như vậy, nhưng chúng ta bên nàycòn có cái chế độ đích thực không giống người thường.
Đó chính là ở trên lãnh địa hợp pháp, lĩnh chủ chính là quân chủ cao nhất, quyền đảm nhiệm quân chính bất cứ người nào cũng không được can thiệp! Nóicách khác, thuế suất cùng số lượng quân đội nhiều ít bao nhiêu, cùng với pháp luật trên lãnh địa, căn bản không thuộc phong quân can thiệp, chỉcần phong thần nguyện ý, cho dù triệu tập tất cả mọi người trên lãnh địa vào quân đội cũng có thể. Hơn nữa quan trọng nhất chính là, ngoại trừtội mưu nghịch ra, phong quân không được thu hồi lãnh địa sắc phong.
Khang Tư nhíu mày nói:
- Mặc dù bên này của các ngươi phong thần có được quyền lực gần nhưđộc lập, nhưng hắn vẫn là phong thần thuộc phong quân, hàng năm vẫn phải cống nộp, cùng với phục tùng mệnh lệnh mộ binh xuất chinh đối ngoại của phong quân chứ? Hai loại này, nếu không tuân thủ, vậy có thể tính làmưu nghịch rồi! Ngươi cũng không phải muốn nói với ta ngay cả quy củ như vậy cũng không tồn tại đấy chứ.
Bỉ Lâm Đặc Tư thở dài nói:
- Đại nhân! Hai quỷ ngài nói quả thật có tồn tại, nhưng trên có chính sách thì dưới có đối sách! Ví dụ như phương diện cống nạp hàng năm,phong quân yêu cầu một phần mười thu hoạch một năm, phong thần bóp méosản lượng rồi đưa lên một xe lương thực liền quên việc này đi; phongquân yêu cầu xuất binh chinh chiến, phong thần bóp méo danh sách quânđội rồi phái ra một tiểu đội tham gia chiến tranh là được, phong thầnquả thật tuân thủ quy củ, phong quân nhiều nhất chỉ là khiển trách, cũng không thể dựa vào cớ này mà cướp đoạt tước vị cùng lãnh địa của phongthần.
Hơn nữa nguyên nhân phong thần có thể lớn mạnh còn cómột nguyên nhân nữa, đó chính là tranh đấu giữa lĩnh chủ với lĩnh chủ có thể lén giải quyết, không cần phong quân đồng ý với tán thành! Phongthần thực lực cường đại có thể thâu tóm các phong thần khác, mặc kệ đốiphương có phải cùng dưới một phong quân hay không, cuối cùng đợi đến khi thực lực phong thần có thể so với phong quân, vậy có thể quan minhchính đại mưu nghịch, bởi vì đến lúc đó, phong quân đã không làm gì được nữa.
Khang Tư mở lớn hai mắt nhìn vẻ mặt khó tin nói:
- Cái gì? Không ngờ như vậy cũng có thể? Chẳng lẽ không có một phongquân nào ý thức được điểm ấy sao? Chẳng lẽ bọn họ một khi phát hiệnphong thần không phục tùng, không tuân thủ mệnh lệnh, sẽ không lập tứcxuất binh chinh phạt giải quyết tai họa ngầm sao?
Bỉ Lâm Đặc Tư cảm thán nói:
- Đại nhân! Đương nhiên có phong quân muốn như vậy, cũng đã từng làmnhư vậy, nhưng hành vi như vậy của bọn hắn sẽ xúc phạm đến lợi ích củatoàn bộ hệ thống phong thần, tuyệt đối sẽ bị đám phong thần vứt bỏtrước, mà mất đi phong thần ủng hộ, phong quân nào còn có thực lực xửphạt phong thần không nghe lời nữa đây.
- Vậy lúc lập nghiệp không sắc phong phong thần là được rồi?
Khang Tư mới nói đến đây liền lắc đầu phủ định:
- Không được! Nếu cứ như vậy, còn ai muốn đầu nhập vào quân chủ không có tiền đồ như vậy chứ? Đã không có thủ hạ hỗ trợ, quân chủ cũng khônglập được cái vương triều gì. Hơn nữa cho dù phong quân này may mắn thành lập được lãnh địa, thủ hạ phát hiện công huân không chiếm được phầnthưởng tương xứng, tuyệt đối sẽ lập tức giải tán, lãnh địa này cũng sẽlập tức tan rã.
Bỉ Lâm Đặc Tư gật đầu nói:
- Đúngvậy! Đại nhân! Cũng chính bởi dạng ác tính tuần hoàn này, cho nên ba đại công quốc vẫn bảo trì cục diện hỗn loạn như vậy.
Khang Tư suy nghĩ một chút không kìm nổi nở nụ cười, bởi vì hắn phát hiện, chế độ ởba đại công quốc này, kỳ thật giống như chế độ thạch cao trên bán đảoPhi Ba!
Đầu tiên đều là lãnh địa thật tước thật, sau đó đồngdạng là phong quân không thể can thiệp nội chính, cũng không thể vô cớcướp đoạt lãnh địa, cuối cùng là giống nhau thủ hạ phía dưới phạm thượng phản loạn ầm ầm.
Mà muốn giải quyết phong thần phản loạn, đầu tiên thực lực phong quân phải lớn mạnh hơn thực lực tất cả phong thầncộng lại, như vậy ai dám phản loạn thì trực tiếp diệt trừ, nếu toàn bộhệ thống phong thần kháng nghị, vậy diệt trừ tất cả phong thần, một lầnnữa thành lập hệ thống phong thần mới.
Tuy nhiên chuyện nàyđòi hỏi một lượng lớn tiểu quý tộc, giống như giai tầng quý tộc cấp thấp như kỵ sĩ huân tước vậy, chặt chẽ đi theo bên cạnh phong quân.
Hoặc là thực hiện chế độ cấp bậc thân phận giống như mình đã làm ởtrong lãnh địa Đại đô đốc bên đế quốc, phân chia tất cả mọi người tronglãnh địa theo cấp bậc rườm rà.
Nhiều cấp bậc như vậy cũng đủcho người thường leo lên cả đời, mà khi đạt tới vị trí có thể tạo phản,cũng đã thành lão già râu tóc bạc trắng rồi, có hay không cái tinh lựccùng dã tâm để làm điều đó nữa cũng không rõ lắm.
Đồng thời,chế độ cấp bậc thân phận cùng chế độ quý tộc hiện tại còn có một điểmkhác nhau rất lớn, đó chính là cho dù là một nô lệ, chỉ cần có đủ thểlực, đủ công huân, cũng có thể đạt tới địa vị cao.
Mà chế độquý tộc thì nếu không phải con dòng cháu giống, căn bản là rất khó trởthành quý tộc, giỏi lắm chỉ là đạt tới vị trí kỵ sĩ hay huân tước màthôi.
Chỉ cần xác định quy củ đúng đắn, hơn nữa có được lựclượng đảm bảo có thể thực hiện những quy củ nghiêm khắc này, như vậyphong thần muốn bằng mặt không bằng lòng cũng phải cẩn thận.
Bởi vì bên cạnh những phong thần này, rất nhiều người muốn mật báo vớiphong quân, để những tiểu nhân vật như mình có thể đi lên, nếu thị nữbên cạnh phong thần, thân tin bên người, binh lính thủ hạ, thậm chí baogồm cả đầu bếp nấu ăn, đều là cơ sở ngầm của phong quân, cứ như vậy còncó phong thần nào dám can đảm phản loạn? Còn có phong thần nào có thểphản loạn thành công?
Tuy nhiên muốn đạt đến mức này, đầu tiên phong quân phải có thực lực cường đại hơn, sau đó là hệ thông gián điệp nghiêm mật, cuối cùng là danh dự tốt đẹp nói là làm, cùng với thưởngphạt công bình nghiêm minh.
Ba điều kiện này mà thiếu một cáicũng sẽ thất bại trong gang tấc, nếu thiếu khuyết một điều kiện nào đólại cố chấp thi hành, chỉ mang đến cho chính mình tai họa diệt môn. Đâychính là đối địch với toàn bộ thế lực quý tộc của Tuyết quốc a!
Khang Tư không khỏi lắc đầu, mình tại sao lại đi suy nghĩ đến vấn đềquyền mưu thế này, cứ coi như nước chảy bèo trôi không phải tốt hơn sao? Nghĩ như vậy, Khang Tư không khỏi nhìn ba hán tử bởi vì mình trầm tư mà đang chẳng biết làm sao kia, cười nói:
- Nói xem nô bộc ởTuyết quốc là chuyện như thế nào? Hay là ví dụ như các người đầu nhậpvào ta, ta cần trả giá thế nào, thu được cái gì, các ngươi thì trả giágì thu được cái gì.
Bỉ Lâm Đặc Tư trong mắt chợt lóe sáng, nghiêm túc nói:
- Nếu ngài nguyện ý nhận chúng ta trở thành nô bộc, chúng ta sẽ đềuhiến cho ngài sinh mạng cùng lòng trung thành cùng tất cả năng lực màchúng ta có, chúng ta phục tùng bất cứ mệnh lệnh nào mà ngài sai bảo,cũng sẽ tận tâm hết sức đi hoàn thành mệnh lệnh của ngài. Mà ngài chỉcần phụ trách ấm no cho chúng ta là được rồi.
Nói đến đây, hắn đột nhiên như nhớ tới chuyện gì liền nói:
- À! Bởi vì những nô bộc như chúng ta là do mượn lương thực, cho nênsau khi ngài cho chúng ta mượn lương thực, chúng ta mới có thể trở thành nô bộc của ngài.
- Ách! Ý của ngươi là, ta chỉ cần cho cácngươi mượn lương, các ngươi liền trở thành nô bộc của ta, về sau ta chỉcần phụ trách vấn đề ấm no của các ngươi là được, chửng những không cầnphải xen vào gia đình các ngươi, cũng không cần trả tiền lương bổng chocác ngươi sao? Hơn nữa gia đình các ngươi còn có thể trả lại lượng thực? Chỉ là sau khi gia đình các ngươi hoàn trả lại lương thực, các ngươivẫn là nô bộc của ta hay là khôi phục tự do?
Khang Tư có chútngơ ngẩn, cảm giác nô bộc này thật đúng là nô bộc, là loại nô lệ thuộcsở hữu tư nhân của mình, mà không phải đầu nhập vào như trong tưởngtượng, còn tưởng rằng lại giống như một gia đình già nhỏ đều do mình phụ trách nữa chứ.
Bỉ Lâm Đặc Tư có chút nghi hoặc nói:
- Sau khi hoàn trả lương thực, nếu chúng ta chưa chết đi, vậy đươngnhiên sẽ khôi phục tự do bản thân, dù sao chúng ta chỉ là vay mượn củangài mà thôi.
Hai hán tử kia cũng nhìn Khang Tư một cách cổquái, rất là kỳ lạ vị đại nhân này tại sao ngay cả loại việc này cũngkhông biết.
Khang Tư cảm giác có chút đau đầu, người Tuyếtquốc suy nghĩ đều choáng váng thế này sao? Nếu không chết thì khôi phụctự do? Lời này nói thế nào nhỉ, nếu như mình tâm địa đủ đen tối, trướckhi thu lại lương thực liền phái các ngươi đi chấp hành một nhiệm vụphải chết, vậy chẳng những không mất lương thực, ngược lại vô duyên vôcớ có vài tên tử sĩ hay sao?
Nhìn thấy bộ dáng Khang Tư, Bỉ Lâm Đặc Tư nghĩ đến cái gì, hắn thăm dò nói:
- Đại nhân! Ngài có phải lầm lẫn giữa nô bộc và thần chúc hay không?
Khang Tư có chút nghi hoặc hỏi:
- Hai cái này có gì khác nhau.
Bỉ Lâm Đặc Tư cười nói:
- Khác nhau rất lớn, nô bộc nhiều nhất chỉ là tác chiến dưới thânphận tiểu binh, chỉ có một mình nô bộc nguyện ý đi làm việc theo mệnhlệnh chủ nhân, không đề cập đến gia đình của nô bộc, một khi thỏa ướchoàn thành hoặc là chủ nhân tử trận, như vậy nhiệm vụ nô bộc liền kếtthúc.
Mà thần chúc thì lại là toàn bộ gia tộc đầu nhập vào,chẳng những trợ giúp quân chủ xử lý quân vụ chính vụ, nhưng biện pháp tự chủ tự nghĩ càng hiệu quả, còn nữa, cho dù quân chủ chết đi cũng sẽ tựđộng giúp đỡ thiếu chủ hưng gia, trừ phi huyết mạch quân chủ tuyệt hậumới có thể giải trừ thân phận thần chúc.
Khang Tư sửng sốt nói:
- Ách! Ý của ngươi là nô bộc giống như lính đánh thuê, làm việc theonhư thỏa ước, thỏa ước hoàn thành hoặc là chủ nhân tử vong liền chấmdứt. Mà thần chúc chính là quân chính quy, chẳng những triệt để mà cònhoàn toàn phục tùng mệnh lệnh, toàn bộ gia tộc cũng sẽ tham dự vào, hơnnữa cho dù đối tượng nguyện trung thành tử vong cũng sẽ vẫn nâng đỡngười thừa kế?
Nhìn thấy Bỉ Lâm Đặc Tư gật đầu, Khang Tư mớibừng tỉnh đại ngộ, khó trách vì một túi lương thực mà tự nguyện trởthành nô bộc, thì ra bên Tuyết quốc nô bộc chỉ là lính đánh thuê kiêmchức người hầu và phu khuân vác, thời điểm vừa đến tự nhiên là chạy lấyngười!
Nhìn thấy sắc mặt Khang Tư có chút quái dị, Bỉ Lâm Đặc Tư có chút ngượng ngùng giải thích:
- Đại nhân! Không phải chúng ta nhiều lời nói láo, mà là bởi vì ngàikhông phải quý tộc, không có lãnh địa, người nhà chúng ta không có khảnăng đi theo ngài bôn ba khắp nơi được.
Khang Tư hiển nhiên không có dự đoán được Bỉ Lâm Đặc Tư sẽ nói như vậy, hắn có chút giật mình nói:
- Ách! Ngươi tại sao lại nói như vậy? Ta nghe nói dân chúng Tuyếtquốc đều hoài niệm cái quốc gia thống trị toàn bộ phương Bắc ngày trước, mà không chấp nhận quyền thống trị ba đại công quốc hiện tại, tại saocác ngươi...
Câu kế tiếp không nói ra, nhưng ý tứ ai cũnghiểu, chính là vì cái gì dễ dàng nguyện ý đầu nhập vào quý tộc như thế?Lời nói vừa rồi của Bỉ Lâm Đặc Tư cho thấy chỉ cần Khang Tư là quý tộc,hắn sẽ sửa nô bộc thành thần chúc và dẫn theo người nhà đầu phục.
Bỉ Lâm Đặc Tư nghe vậy nhìn hai đồng bạn cùng cười, sau đó mới nói với Khang Tư:
- Đại nhân! Ba đại công quốc đã thành lập hàng trăm năm, ngài chorằng những người dân như chúng ta chưa từng hưởng qua ân phúc của quốcgia cổ, lại sẽ có tình cảm sâu đậm với quốc gia cổ hay sao?
Sở dĩ lưu truyền câu nói như vậy, là bởi vì liên quan đến đám quý tộc đạicông của ba đại công quốc thường xuyên lên xuống. Mỗi lần thay đổi đềuđưa ra nhiều khoản thuế mới cưỡng bức người lao động, hơn nữa đám cườngđạo sinh sống không nổi liền vứt bỏ tôn nghiêm, bí quá làm liều, kẻ bạitrận thành lập cường đạo đoàn làm hại thiên hạ, cùng với vì sự an toànmà cung cấp nuôi dưỡng các đoàn lính đánh thuê, gánh nặng trầm trọng như thế, không thể không khiến chúng ta ảo tưởng về cái quốc gia thống nhất bắc quốc xưa kia tồn tại, ảo tưởng về cuộc sống ở một quốc gia như vậychính là một chuyện tốt đẹp cỡ nào.
Khi ảo tưởng này từ từtruyền bá mở rộng, tự nhiên liền trở thành hoài niệm quốc gia cổ, màkhông muốn thừa nhận quyền thống trị của ba đại công quốc. Ngài nghĩxem, nếu lời đồn đại là thật, vậy hiện tại Tả Nhĩ Đặc đại công nắm trong tay ngọc tỷ của quốc gia cổ chẳng phải trở thành niềm hy vọng của mọingười rồi sao? Nhưng kết quả thì sao đây, còn không phải nên phản loạnthì phản loạn, nên bạo động thì bạo động, hoàn toàn giống như trước kia.
Thấy Khang Tư có chút suy nghĩ gật đầu, Bỉ Lâm Đặc Tư không khỏi cảm thán nói tiếp:
- Ngài không phải người Tuyết quốc, cho nên ngài không biết niềm khát vọng của chúng ta đối với quý tộc, ngài cũng thấy cuộc sống khốn khổcủa chúng ta, vì một túi lương thực mà cam nguyện quên cả tính mạng củamình. Mà chúng ta chỉ cần đầu phục quý tộc, cho dù là tiểu binh, vậycũng có thể có được đồ ăn sung túc, trở thành kỵ sĩ hay huân tước thìcàng không cần phải nói.
Nếu ta không phải bởi vì phạm sailầm, dẫn tới bị phong quân cướp đoạt lãnh địa cùng tước vị rồi đuổi đi,thì ngài nhìn thấy ta so với hiện tại hoàn toàn là hai dạng khác biệt.
Nói đến đây, Bỉ Lâm Đặc Tư vẻ mặt hoài niệm, khẳng định là đang nhớ lại phong cảnh ngày xưa.
Một hán tử bên cạnh vội an ủi nói:
- Đại ca không cần lo lắng! Với bản lĩnh của ngươi tuyệt đối sẽ đượcquý tộc nhìn trúng, đến lúc đó vinh quang tái hiện, thậm chí cao hơn một bước cũng không phải là giấc mộng!
Hán tử còn lại cũng nói:
- Đúng vậy! Nếu lúc đó đại ca trở thành nam tước, vậy cái tên quý tộc chó má kia sẽ không dám bởi vì chuyện nhỏ như vậy mà cướp đoạt lãnh địa cùng tước hiệu của đại ca đâu! Lần sau có cơ hội, đại ca nhất định phải cố gắng kiến lập công huân, trở thành quý tộc chân chính!
-Yên tâm! Đại ca của các ngươi sẽ không buông bỏ như vậy, tuy nhiên trách nhiệm trước mắt, là duy trì ấm no cho gia đình chúng ta, bằng không cho dù ta gặp được cơ hội, nếu không có gia đình ủng hộ, ta cũng rất khóthành công.
Bỉ Lâm Đặc Tư vẻ mặt kích động nói.
Khang Tư thấy ba người bọn họ hoàn toàn quên đi sự tồn tại của mình,không khỏi vội ho một tiếng, để cho ba người này hiểu được bản thân hiện tại còn chưa có gạo cho vào nồi.
Bỉ Lâm Đặc Tư phát hiện lý tưởng bị người ngoài nghe được, có chút ngượng ngùng cúi đầu nói:
- Đại nhân! Ngài quyết định thế nào? Nguyện ý cho ba gia đình chúngta một túi lương thực đổi lấy nguyện vọng chúng ta trở thành nô bộc chứ?
- Không thành vấn đề, tự đi vào lấy đi, hôm nay không tính, ngày mai mới chính thức tới làm việc cho ta được chứ?
Khang Tư nói, hắn mặc dù không ngại cho nhiều một chút, nhưng nếu đối phương yêu cầu như thế, vậy làm như thế, miễn cho người ta lại nghĩrằng làm nhục tự tôn của bọn họ, dù sao suy nghĩ của đàn ông Tuyết quốcso với những người nơi khác là bất đồng.
- Vâng..vâng! Thật là rất cảm tạ đại nhân khoan dung độ lượng, chúng ta xin hướng ngài tuyên thệ!
Ba người Bỉ Lâm Đặc Tư vui mừng quỳ trên mặt đất, có chút giống kỵ sĩ tuyên thệ, lại có chút giống như lính đánh thuê báo cho chủ thuê chú ýnhững việc thỏa thuận, tuyên thệ với Khang Tư.
Tiếp theo bangười đề nghị Khang Tư dùng chữ Duy Nhĩ Đặc viết ba cái giao kèo, ngoạitrừ Bỉ Lâm Đặc Tư ký tên ra, hai người khác đều điểm chỉ.
- Chủ nhân! Chúng ta đi lấy lương thực.
Sau khi xác định quan hệ, ba người Bỉ Lâm Đặc Tư lập tức sửa xưng hô, sau đó khi được Khang Tư gật đầu liền đi vào tửu quán.
Ba người đều tự vác một bao lương thực một trăm cân, có chút nặng nề bước ra ngoài.
Nguyên nhân không phải bởi họ, bởi vì Giáp Nhất Giáp Nhị đem tất cảvật tư chất đống trong đại sảnh tửu quán, một đống vật tư như núi đủ đểrung động những người chưa từng thấy qua nhiều lương thực như vậy, đặcbiệt Giáp Nhất Giáp Nhị khuân vác đống vật tư này như nâng mấy bao bông, lại càng khiến cho bọn họ khiếp sợ sự cường hãn của hai người.
Sau khi ba người đi ra nhìn thấy Khang Tư, lập tức vui mừng hơn, bởivì chủ nhân nhiều vật tư như vậy, mình sẽ không còn bữa đói bữa no nữa,mà trong nhà vắng đi một người dạ dày lớn như hắn, cũng có thể tiếp tụcduy trì một cách thoải mái hơn. Cho nên bọn họ rất là cảm kích thi lễvới Khang Tư, sau đó vác bao lương thực nhanh chóng rời đi.
Khang Tư phát hiện vừa rồi khi mình nói chuyện cùng Bỉ Lâm Đặc Tư, còncó nhiều cư dân nhìn lén, mà khi Bỉ Lâm Đặc Tư vác lương thực đi, lậptức còn có mười mấy người đi về hướng nhà bọn họ, xem bộ dáng nhu thuậncủa bọn họ, không giống như là đi cướp lương thực, ngược lại như là đếnđể dò la tin tức.
Đối với việc này, Khang Tư cũng không để ý,ngược lại cười cười, có lẽ có thể dựa vào miệng Bỉ Lâm Đặc Tư, chuẩn bịthêm vài nô bộc lính đánh thuê nữa vậy.
Khang Tư hiện tạikhuếch trương nhân thủ, không phải để chinh chiến thiên hạ, hắn lo lắngchính là, nếu đã đi tới Tuyết quốc phương Bắc, vậy nhân cơ hội tìm hiểumột chút ân oán tình cừu của dòng họ nghĩa phụ, cũng hỏi thăm một chútgia tộc Lôi luân đặc với huy chương Bạch Mạn Mân Côi là như thế nào, dùsao đây chính là gia tộc mình, ngay cả chính mình cũng không biết chuyện gì xảy ra, vậy rất đáng thương rồi.
Khang Tư vừa vuốt vechiếc nhẫn huy chương Bạch mạn mân côi trên tay, vừa nghĩ tới thời điểmmình nhận được huy chương cùng dòng họ từ nghĩa phụ, còn tưởng rằng bađại công quốc đều là địch nhân của dòng họ hắn, nhưng khi biết ba đạicông quốc cũng không biết đã thay đổi bao nhiêu gia tộc, liền hiểu đượcmình vĩnh viễn cũng đừng nghĩ tới báo thù, bời vì địch nhân cũng khôngbiết là thế hệ đại công nào!
Tuy nhiên có thể xác định, chỉcần không phải đương kim đại công thì tuyệt đối không có khả năng báothù, bởi vì đời đại công trước toàn gia đã bị diệt sạch.
Đương kim đại công lại không có khả năng, bởi vì nghe giọng điệu nghĩa phụ,chuyện này đã xảy ra không biết bao nhiêu năm rồi.
Vốn sau khi có được mật vệ, Khang Tư liền phái ra mật vệ đi phương bắc nơi Tuyếtquốc điều tra trước, đáng tiếc nơi này thật sự quá mức hỗn loạn, gần như số liệu về quốc gia cổ đều đã thất lạc, hơn nữa lúc đó lãnh địa đangcấp tốc khuếch trương, cấp bách cần một lượng lớn mật vệ, cho nên liềntriệu hồi mật vệ không có công lao gì trở về.
Việc đó cùngvới việc tìm kiếm kẻ thù giết nghĩa phụ giết đệ đệ, giả mạo Song ĐaoĐường Lang giống nhau, căn bản không có dấu hiệu gì rõ ràng, lại càngkhông cần nghĩ tới kết quả.
Về sau chuẩn bị đích thân đi mộtchuyến, đáng tiếc công việc bận rộn căn bản là không có cơ hội, lúc đóKhang Tư thậm trí hoài nghi, có phải đợi đến lúc xuất ngũ mới có thểxuất hành hay không, nhưng không nghĩ tới không ngờ bị long quyển phongmột xoáy đưa đến nơi đây.
Mà đồng thời với lúc đến đây, cũng giúp mình bỏ đi tất cả trách nhiệm cần gánh vác.
Lúc này cho dù Khang Tư không muốn bỏ đi những trách nhiệm đó cũngquá khó khăn rồi, những người biết chuyện tuyệt đối sẽ cho rằng Khang Tư đã chết, một người đã chết còn phải chịu trọng trách gì nữa? Khang Tưphi thường hiểu rõ điểm ấy, cho nên mới yên tâm đợi ở nơi này như vậy,tìm kiếm nguồn gốc của mình.
Nghĩ như vậy, Khang Tư lại không khỏi cảm thán khi bồi dưỡng mật vệ, công tác tẩy não rất là đúng lúc,lấy tài trí thông minh của Giáp Nhất Giáp Nhị không có khả năng khônghiểu, Khang Tư không khác gì người chết, căn bản là không có tư cách ralệnh cho bọn hắn nữa, nhưng dấu vết mệnh lệnh ở trong linh hồn bọn họ,lại khiến cho bọn họ vẫn hết mực trung thành như cũ, không hề phản đối.
Khang Tư hiểu được điểm đó, không khỏi cảm thấy bản thân mình so vớitrước kia, thật sự đã trở nên lợi hại, trở nên quá mức quyền mưu.
Hay là nói, chính mình căn bản là một người vô tâm vô phế rồi sao? (Một người sống ít tình cảm)
Biết mình khiến cho người khác nghĩ rằng bản thân đã chết, trong lòng không ngờ một trận thoải mái, căn bản chưa từng có vì huynh đệ, thântín, thần chúc, hồng nhan tri kỷ mà lo lắng, có lẽ nguyên nhân bởi vìbọn họ vẫn có thể phát triển thịnh vượng đi, tuy nhiên tâm tính như vậycùng với bản thân không có cảm tình gì cũng có liên quan.
Hiểu được bản thân như vậy, Khang Tư không khỏi cười khổ một hồi.
Lại nói tiếp, hai người anh em kết nghĩa kia của mình, tuy rằng mìnhrất cố gắng xem bọn họ như thân huynh đệ, nhưng vẫn cảm giác có chútngăn cách, về tình cảm vẫn không bằng Tương Văn vẫn luôn theo bên ngườikia, có lẽ là bởi tiếp xúc quá ít, tuy nhiên điều này cũng là lẽ thườngphải không?
Giống như trước kia mình và Hắc Lang quân hệ rấttốt, nhưng bởi vì công việc bận rộn, dần dần xa cách với Hắc Lang, nếuHắc Lang có thể nói được, khẳng định sẽ cho rằng mình quá mức vô tình.
Khang Tư miên man suy nghĩ, căn bản không biết sau khi tin tức hắn bị long quyển phong cuốn đi truyền ra ngoài, Hắc Lang vốn luôn luôn dạoquanh Khang Tư lĩnh, đã không còn xuất hiện trước mặt mọi người nữa.
Những người biết sự tồn tại của Hắc Lang, đều cho rằng bởi vì KhangTư mất tích mà Hắc Lang không còn bị xiềng xích nên khôi phục tự do, một lần nữa trở về sống như Lang vương, cho nên cũng không ai để ý nữa.
Từ Bỉ Lâm Đặc Tư biết được bên phía Khang Tư nguyện ý cho mượn lươngthực, cư dân trong trấn lại bắt đầu sôi trào lên, tuy nhiên đại đa sốđều dùng da lông đổi lấy lương thực và thịt của Khang Tư, chỉ có bốn năm hán tử hai bàn tay trắng, mới học theo phương pháp của Bỉ Lâm Đặc Tư,dùng chính bản thân mình gán nợ đổi lấy một túi lương thực.
Cứ như vậy, lương thực cùng thịt hun khói trong tửu quán vơi đi một đám,có thêm một đám da lông, cùng tám hán tử giống nhau đều được Khang Tưthuê.
Màn đêm lại bắt đầu buông xuống, năm mươi lăm con tuyết khuyển nhu thuận trốn vào trong sàn nhà tửu quán nghỉ ngơi.
Thật đúng là khiến cho người khác kỳ quái, Khang Tư cũng không cóhuấn luyện chúng nó, chúng nó không ngờ lại cực kỳ nghe lời, hơn nữa phi thường thông minh, Khang Tư nháy mắt một cái, dùng tay ra hiệu một cái, có thể khiến chúng nó hiểu ý ngay được, cho nên tuy rằng chúng nó ởtrong tửu quán, nơi này vẫn sạch sẽ như trước.
Bởi vì Khang Tư đều cho những hán tử kia một ngày nghỉ, cho nên buổi tối hôm nay cũng không có người nào khác tới ở cùng.
Con gấu chó săn lúc sáng đã sớm được Giáp Nhất Giáp Nhị xử lý thỏađáng, thịt gấu được cắt thành từng khối rồi hun khói, da gấu cũng hoànthành sơ chế, mật gấu cùng nội tạng linh tinh đều đã được đóng băng lại, mà món ăn ngon nhất là bốn tay gấu thì được bày ra trước mặt Khang Tư.
Theo những hán tử kia cam đoan nói, dựa theo lẽ thường, sau khi bãotuyết ngừng hai đến ba ngày sẽ có thương nhân xuất hiên, nhưng thươngnhân đó thích nhất chính là món ăn thôn quê như vậy, khẳng định rất cógiá.
Tuy rằng bốn tay gấu béo tốt này có thể bán được giátốt, nhưng đối với Khang Tư mà nói, so với việc bán lấy tiền, không bằng chính mình thưởng thức một lần còn hơn.
Dựa vào địa vị trướckia của Khang Tư, tuy rằng muốn cái gì có cái đó, đáng tiếc Khang Tư lại không có đặc biệt muốn ăn cái gì, bởi vậy căn bản không có người chú ýtới phải hiếu kính hắn mấy thứ này. Cho nên món ăn giống như tay gấu,Khang Tư tuyệt đối chưa từng được ăn, nhiều tiền không bằng thỏa mãn dục vọng quan trọng của chính mình a!
Tuy rằng chưa từng chuẩn bị thức ăn cao cấp như vậy, nhưng muốn làm tay gấu có thể đưa vào miệngđược, Khang Tư vẫn đủ tin tưởng.
Giáp Nhất Giáp Nhị hứng tríbừng bừng nhìn Khang Tư hý hoáy với tay gấu, không phải bọn hắn khôngmuốn động thủ, mà là bọn hắn căn bản không có năng lực xử lý loại thựcvật này.
Có thể nói mật vệ cái gì cũng hiểu, mà khi đầu bếpkhẳng định là không đủ tư cách, trừ khi mật vệ đảm nhiệm nhiệm vụ đặcbiệt mà phải học qua nghệ thuật nấu nướng, bằng không kỹ năng nấu ăn của đại bộ phận mật vệ, cũng chỉ có thể đạt tới trình độ ăn cho đầy bụngkhông bị ngộ độc chết mà thôi.
Mất một phen công phu, một mùi thơm ngọt ngào xông vào mũi.
Khang Tư nhìn bốn tay gấu hiện ra bóng nhoáng, trong sắc hồng mang chút cháy vàng, không khỏi cười nói:
- May mắn trong tửu quán có mật ong, bằng không chỉ có đốt nướng sẽkhông được tốt như thế này, đến đây! Mỗi người một cái, nếm thử xemhương vị thế nào.
Nói xong dẫn đầu cầm lên một tay gấu bắt đầu gặm xé.
Phục tùng mệnh lệnh đã trở thành phản xạ có điều kiện, Giáp Nhất Giáp Nhị lập tức đều cầm một tay gấu lên gặm theo, tuy nhiên Khang Tư cùngbọn họ đều vừa mới cắn được một miếng liền trừng mắt thật to.
Một nam tử gầy yếu mặc áo da che mặt, không hề báo trước đột nhiên xuất hiện ngồi ngay ngắn bên cạnh.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]