Khang Tư sửng sốt nói:
- Nô bộc?
Khang Tư còn chưakịp phản ứng lại, hai hán tử khác cũng cắn răng quỳ xuống, tỏ vẻ nguyện ý trở thành nô bộc của Khang Tư. Khang Tư nháy mắt mấy cái, đám người này không ngờ dùng chính bản thân mình để gán nợ? Cũng có đầu óc đấy chứ?
Nô bộc của mình khẳng định chính mình phải nuôi sống, hơn nữa bọn họđã nói là muốn mượn lương thực, lại còn có thể giúp người nhà bọn họvượt qua nguy cơ, thật sự là nhất cử lưỡng tiện, thật sự quá thông minhrồi. Nhưng vì cái gì mà biểu tình của ba người này, lại cứ như là nếukhông phải vì lương thực thì nhất định không làm nô bộc, ngược lại giống như là mình chiếm được tiên nghi vậy? Không hiểu thì hỏi, đây chính làthói quen của Khang Tư.
Cho nên Khang Tư mở miệng hỏi:
- Các ngươi làm nô bộc của ta, ngược lại vì cái gì có bộ dáng như làta nhặt được tiên nghi vậy? Theo lý mà nói, sau khi các ngươi trở thànhnô bộc của ta, là ta nuôi sống các ngươi, đồng thời cũng nuôi sống giađình các ngươi, hẳn là các ngươi chiếm được tiện nghi mới đúng.
Mới vừa nghe được câu nói trước của Khang Tư, ba người đang quỳ lậptức nhảy dựng lên, biểu tình trên mặt là thần sắc phẫn nộ chỉ vào KhangTư chuẩn bị mở miệng mắng, tuy nhiên nghe được câu sau đó của Khang Tư,ba người lại có chút nghi hoặc nhìn nhau.
Cuối cùng vẫn là hán tử ở giữa vỗ vỗ đầu bừng tỉnh như đã hiểu ra, thần tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-doc-chien-than/2181092/quyen-23-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.