Giáp Nhị trước tiên bị điều này làm cho khiếp sợ, nhưng đánh giả tỉ mỉ lại thì liền lập tức hưng phấn.
- Chủ thượng, điều này rất có thể, ngài ngẫm lại, vì sao Tử Tước CápNhĩ đối với ngài lại có vài phần kính trọng, trong lúc ngài còn là đoàntrưởng đoàn lính đánh thuê thì đã ủy thác ngài đóng giữ Thanh Hươnglĩnh? Lúc Tử Tước Cáp Nhĩ cùng Bá tước Bỉ Khắc diễn kịch, ngài tuy lậpđược nhiều quân công, nhưng có thể thu được toàn bộ Thanh Hương lĩnh,lại còn ghi rõ là lĩnh độc lập, không cần chịu người thừa kế phong quânquản lý, hơn nữa quan trọng nhất, vì sao những quý tộc ẩn binh hết sứcthần bí, căn bản không có người nào biết tới, vừa nghe ngài triệu hoán,liền không tiếc bại lộ thân phận cùng nhau xông ra? Chỉ có bọn họ đều là hậu duệ Cổ quốc, biết ngài là huyết mạch vương thất Cổ quốc, cho nênmới sẽ trợ giúp ngài, không sai, khẳng định là nguyên nhân này.
Nhưng mà Giáp Nhị nhanh chóng phát hiện mình nhanh miệng lỡ mồm, nóimấy câu trước đó lại có ý như hạ thấp Khang Tư, đương nhiên phải lập tức xin lỗi, Khang Tư đang trong giật mình chỉ tùy ý khoát tay, hắn biết vì sao Giáp Nhị lại hưng phấn như vậy.
Bởi vì nếu suy đoán nàylà thật, như vậy mình chẳng những khi không có thêm một vạn năm ngànbinh sĩ tinh nhuệ trang bị đầy đủ, lại còn thêm một tổ chức có năng lựcvô cùng hỗ trợ, đối với sự nghiệp mình khẳng định sẽ có trợ lực lớn.
Chỉ là Khang Tư nhanh chóng lắc đầu nói:
- Đừng trông cậy vào cái bánh từ trên trời rớt xuống, hỗ trợ khikhông rơi xuống là kỳ ngộ cũng là nguy hiểm, trọng yếu nhất vẫn là căncơ của mình có vững chải bền chắc hay không, chỉ cần bản thân chúng tađủ mạnh, trợ lực bên ngoài chỉ là thêu hoa trên gấm chứ không phải đưathan trong ngày tuyết.
Giáp Nhị sững sờ, nhưng lập tức hiểu được khác nhau giữa thêu hoa trên gấm và đưa than trong tuyết.
Nếu như hiện giờ thế lực chủ thượng đủ mạnh, như vậy cái tổ chức tồntại không biết bao nhiêu năm, lực lượng không biết mạnh cỡ nào kia thêmvào chỉ có thể cho chủ thượng sử dụng, là đóng góp cho chủ thượng mộtviên gạch nền thống trị, đây là thêu hoa trên gấm, có thì tốt hơn, không có cũng không sao cả.
Mà hiện giờ tuy rằng chủ thượng có thếlực, nhưng tuyệt đối không nói là cường đại, phương diện này, cái tổchức thần bí kia xen vào tuyệt đối là đưa than trong tuyết, có thể đểcho chủ thượng trở nên mạnh mẽ.
Nhưng người ta mang theo lựclượng mạnh như thế nhập vào, vị trí thủ lĩnh thì không tranh chấp, nhưng mà các vị trí trọng yếu hiển hách phía dưới khẳng định phải nằm trongtay bọn họ.
Giống như Bộ tình báo của mình, khẳng định cũng sẽ rơi vào trong tay đối phương, hơn nữa chính mình cũng không có cách nào phản bác, bởi vì người ta thâm căn cố đế, mạng lưới tình báo cùng nhânviên tình báo đều phải mạnh hơn của mình nhiều, ngươi có thể chiếm cứkhông bỏ được sao?
Phương diện quân đội càng không cần phảinói, chỉ cần một vạn năm ngàn tráng binh người ta bố trí ở chỗ này cũngđủ trở thành chủ lực cho Khang Tư lĩnh, quân đội là người ta mang tới,chức vụ quân đội cũng phải tặng cho người ta chứ, hầu như chỉ có thể nói chấp nhận, quân đội lập tức biến thành của người ta rồi.
Vềphần nhân viên quan văn, cũng không cần nói tới, người ta căn cơ thâmhậu, khẳng định nhân tài bồi dưỡng vừa nhiều vừa có năng lực, nếu nhưcùng một hệ thống, đương nhiên là người có năng lực ngồi trên, đảo quaxào lại, chức quan văn đều bị người ta chiếm đi. Tình báo bị người takhống chế, quân đội cũng là người ta khống chế, hơn nữa người ta khốngchế hệ thống là do cạnh tranh quang minh chính đại, hoàn toàn hợp pháphợp lý, tuy rằng đến lúc đó chủ thượng tuyệt đối còn có thể mang danhnghĩa thủ lĩnh, nhưng cũng chỉ là một cái thủ lĩnh hư danh, chuyện gìcũng phải do người ta quyết định.
Có thể nói trước kia bọn họnói là tính, như vậy sau khi gia nhập cũng là bọn họ nói chuyện, thứquyền lợi này nào có quan hệ tới thân phận của chủ thượng chứ.
Biết rõ những điều này, Giáp Nhị không nhịn được nhìn lại tổ chức thầnbí rất có thể là hậu duệ Cổ quốc dựng lên, liền có cảm giác địch ý sâuđậm.
Khang Tư nhìn thần sắc Giáp Nhị liền biết hắn nghĩ gì, không khỏi cười nói:
- Cũng không cần cảnh giác như vậy, dù sao chúng ta coi như khôngphải chuyện gì là được, cần quản lý thì quản lý, cần liên hợp thì liênhợp, bảo trì hai hệ thống là được, hơn nữa, đây chỉ là chúng ta suy đoán mà thôi, nói không chừng người ta căn bản không có quan hệ gì với tacả, chỉ là thấy bọn phản bội không thuận theo mới đi ra.
- Rõ.
Tuy rằng Giáp Nhị trả lời thế, nhưng lại càng thêm cho rằng, mười tám quý tộc ẩn binh chính là thành viên tổ chức thần bí do hậu duệ Cổ quốcthành lập, trong lòng quyết định nhất định phải giám sát bọn họ nghiêmngặt, tuyệt đối không để cho bọn họ có cơ hội tước mất quyền lực của chủ thượng.
Tuy rằng ngoài miệng nói là các quý tộc ẩn binh nàyrất có thể không phải do hậu duệ Cổ quốc thành lập, nhưng thấy Khang Tưmang binh mã triệu hồi từ Nghiệp đoàn lính đánh thuê về đóng ở tòa thành Cáp Nhĩ, liền biết kỳ thật trong lòng Khang Tư vẫn cho rằng các quý tộc ẩn binh này chính là do hậu duệ Cổ quốc thành lập.
Mà muốnbiết suy đoán này có đúng hay không, nhìn bọn họ tiêu diệt kẻ phản bộixong, có thể tới thành phủ Cáp Nhĩ bái kiến mình thì biết.
Tuy rằng hệ thống mật vệ còn thô sơ, nhưng tìm hiểu hành động của mười támquý tộc ẩn binh vẫn còn có thể làm được, cho nên tình báo về bọn họ tiếp nối không dứt truyền về phía Khang Tư, chỉ vừa nhìn nội dung tình báo,Khang Tư liền biết mười tám lão kỵ sĩ này đều đánh lớn.
Bọn họ dựa theo thực lực trong tay cùng vị trí xa gần, đầu tiên có mười tênphản bội minh hữu bị giải quyết trong thời gian cực ngắn.
Nhìn biểu hiện binh lính chiến đấu mật vệ truyền lại, Khang Tư tính toán một chút, trước mắt vệ đội lĩnh chủ căn bản không phải đối thủ của bọn họ,chỉ có bộ đội tinh nhuệ do mình huấn luyện nhiều năm trước đây mới cóthể so sánh, nhưng mà ngẫm lại vệ đội mới thành lập bao lâu, người talại đã chuẩn bị tới bao lâu rồi, có kết quả này cũng là rất bình thường.
Giải quyết xong mười tên phản bội minh hữu này, các quý tộc ẩn binhkhông sử dụng khí tài công thành gì, cũng không mang theo xe ngựa chứaquân nhu, ngược lại để xe ngựa đi thẳng.
Dựa theo hành trình xe ngựa, hẳn là đi tới chỗ hang ổ ba tên phản nghịch đầu tiên.
Đánh xong binh lính phân tán xung quanh, bọn họ trực tiếp cướp sạchtiền tài lương thực vật tư trong hang ổ quân địch, về phần nhân khẩu căn bản không cần tới.
Sau đó cũng không thấy bọn họ thươnglượng, cứ theo vị trí bản thân xa gần với ba tên phản bội, đi tới trước, gặp người cùng mục tiêu thì tự động tập kết một chỗ.
Quá rõràng, hơn nữa bố cục của bọn họ cũng chính xác quá đáng, chỉ nhìn bọn họ có thể vừa vặn tới mục đích cùng lúc với xe ngựa quân nhu nửa đường mới xuất phát thì biết ngay.
Lúc mới bắt đầu còn tưởng rằng bọnhọ tự ngạo quá mức, lại phân phối bình quân binh lực, cũng không mangtheo một cái trọng binh xuất kích, lấy thế sét đánh không kịp bưng taitừng bước từng bước tiêu diệt phản bội, nhưng chờ lúc bọn họ khởi hànhmới phát hiện, những quý tộc ẩn binh này đã có định liệu trước, cũng cótự tin với binh lính của mình.
Bọn họ tiến đánh ba thôn trấnhang ổ, trực tiếp lấy nỏ công thành cùng cung nỏ từ trong xe ngựa quânnhu, mười cái nỏ công thành bắn đồng loạt, hang ổ kẻ phản bội liền bịbắn nát bét, còn mấy trăm cung nỏ cùng bắn phá, trên tường thành liềnkhông còn một bóng người.
Sau đó binh sĩ quý tộc ẩn binh cănbản không đánh lên tường trấn hay cửa trấn, trực tiếp lấy mũi tên cắmtrên tường trấn làm cầu thang, mất vài giây đã leo lên tường trấn.
Mọi chuyện sau đó liền đơn giản, sau một trận chém giết, thôn trấn bị phá, ba tên phản bội này cũng không có vận may như Áo Đặc Hàn, đám quýtộc ẩn binh này cũng không hỏi chuyện, trực tiếp chém cho xong việc,cuối cùng dựa theo thông lệ cướp sạch hang ổ kẻ phản bội, dẫn đội rờiđi.
Xem lại hành trình, các quý tộc ẩn binh này chỉ dùng có ba ngày thời gian, liền diệt hết kẻ phản bội cùng minh hữu mười ba nhà quý tộc, hơn nữa trong đó trên lộ trình tiêu hao là hai ngày, cướp đoạt gìđó dùng nửa ngày, chiếu theo thời gian, tất cả chiến đấu đều là một hơiđánh hạ, ngắn gọn đến mức làm người ta khiếp sợ.
Mật vệ tiếptục đưa tới tình báo, những quý tộc ẩn binh này sau khi đưa binh línhbọn họ về nơi xuất phát, các quý tộc ẩn binh mới mang theo mấy người hộvệ thẳng hướng tòa thành Cáp Nhĩ.
Nhìn những tình báo này, Giáp Nhị thần sắc có chút phức tạp nói:
- Chủ thượng, khả năng bọn họ là hậu duệ Cổ quốc đã vượt quá tám phần mười rồi.
Nhưng nói đến đây, phát hiện Khang Tư cau mày, cho rằng Khang Tư lo lắng thực lực của bọn họ, cũng không dám nói nữa.
Một hồi lâu sau, Khang Tư vỗ vỗ tình báo trong tay nói:
- Bên trên này ghi là các quý tộc ẩn binh này đều là tự mình dẫn binh xuất động, tự mình dẫn binh trở về, sau đó mới mang theo mấy người tớitòa thành Cáp Nhĩ.
Giáp Nhị cảm giác lời này có chút quái dị,làm sao nghe ra có chút cảm giác khó chịu một cách kỳ quái, nhưng khôngbiết nói thế nào, chỉ còn phải đợi Khang Tư nói lời kế tiếp.
- Bọn họ mang theo binh lính xuất chiến, có thể nói là tự báo thân phận,cho nên rất bình thường, nhưng lại tự mình dẫn binh lính trở về, cái này hiển nhiên có chút quái dị.
- Đầu tiên là tuổi tác của những quý tộc ẩn binh này, cũng đã lớn, có thể nói là già nua rồi chứ.
Khang Tư hỏi.
- Phải, còn trẻ nhất cũng là năm sáu mươi tuổi, già nhất có người đã hơn bảy mươi.
Giáp Nhị gật đầu.
- Hơn bảy mươi, Thị Tòng Trường cũng là hơn bảy mươi, hắn cũng khôngcó sức lực cưỡi chiến mã chạy rong ngoài hoang dã đồng thời tác chiếnduy trì liên tục suốt ba ngày, hơn nữa đánh xong lập tức chạy một đoạnđường về nhà, tiếp đó cũng không nghỉ ngơi lập tức chạy tới nơi này,thật là quá cường hãn đi chứ.
- Ấy, đúng vậy, thân thể bọn họthật đúng là cường hãn quá đáng mà, tình báo biểu hiện bọn họ mặc giápkỵ sĩ nghênh ngang, giáp kỵ sĩ kia nhẹ nhất cũng phải năm mươi cân đó,biến thái, thật là quá biến thái mà, ấy, chủ thượng, lẽ nào bọn họ cóquan hệ với ác ma?
Vốn đang lắc đầu cảm thán không thôi, GiápNhị sắc mặt đại biến thất thanh kinh hô, bọn họ trải qua chiến tranh ácma, gặp phải loại chuyện cổ quái này khẳng định sẽ nghĩ tới phương diệnnày trước nhất.
Khang Tư hơi chút khổ sở lắc đầu:
- Không dám xác định, ai biết bọn họ có phải thân bất tử như Giáp Linh hay không, nhưng mà binh lính bọn họ cũng rất cổ quái.
Sắc mặt Giáp Nhị ngưng trọng gật đầu nói:
- Đúng là có điểm cổ quái, vốn tinh nhuệ trải qua huấn luyện lâu nhưvậy, hẳn chỉ cần hạ mệnh lệnh xuống, bọn họ sẽ chấp hành, giống như vềnhà, hoàn toàn có thể để bọn họ tự mình trở về, căn bản không cần cẩnthận như thế.
- Bởi vì sự tồn tại của bọn họ đã được phơi bày, căn bản không cần trở lại binh doanh bí mật nữa, cứ đóng quân ở trongtrang viên của các quý tộc ẩn binh là được.
- Nếu như vậy, vì sao các quý tộc ẩn binh kia còn phải cố ý dẫn bọn họ về nhà, lẽ nào các binh lính này đều là ác ma?
Khang Tư lắc đầu:
- Hẳn không phải đều là ác ma, bởi mật vệ từng báo cáo bọn họ có ănuống ngủ nghỉ, hơn nữa ở chiến trường cũng sẽ đổ máu tử vong, lần chiếnđấu này mỗi quý tộc ẩn binh đều mang về mười mấy cổ thi thể.
- Nếu không biết chi tiết, như vậy chúng ta còn cần phải tăng mạnh giámthị mới được, chủ thượng, nếu như những quý tộc ẩn binh này muốn ngàibiểu lộ thân phận, ngài vẫn nên đừng tiếp nhận thì tốt hơn, bởi chúng ta không rõ chi tiết về bọn họ, tùy ý tiếp nhận sợ rằng sẽ khi không trêuchọc địch nhân cường đại.
Giáp Nhị đề nghị.
Khang Tư gật đầu nói:
- Ừ, đúng là như vậy, tổ chức thần bí khó lường như thế vẫn nên cố sức đừng đính đừng chọc vào là tốt nhất.
Nói đến đây đột nhiên Khang Tư cười nói:
- Nếu như thế, chúng ta dứt khoát ủy thác bọn họ liên hợp quản lý Cáp Nhĩ lĩnh thì sao, chúng ta đặt lực chú ý trên mặt Thanh Hương lĩnh thếnào?
- Chủ thượng, thuộc hạ cho rằng, nếu như chủ thượng không nghe bọn họ biểu lộ thân phận, có khả năng bọn họ sẽ không chịu ủynhiệm này, hơn nữa khống chế được Cáp Nhĩ lĩnh cũng có thể hợp nhất QuỳLạp lĩnh, Lâm Tuyết lĩnh cùng Thanh Hương lĩnh lại thành một khối, chúng ta tuyệt đối không thể buông tha quyền khống chế trực tiếp Cáp Nhĩ lĩnh này được, cho nên theo thuộc hạ thấy vẫn nên tùy cơ ứng biến, xem tìnhhình quyết định, dù sao chúng ta cứ thầm giám sát nghiêm mật cảnh giácbọn họ.
Giáp Nhị lại đề nghị.
- Ài, quên đi, làm sao vô duyên vô cớ thêm nhiều phiền toái như thế chứ.
Khang Tư lắc đầu cảm khái, lúc này hai người vừa đi vừa nói chuyện,đi ra sân thượng thành phủ, liếc mắt nhìn ra xa, có thế thấy được bìnhnguyên Cáp Nhĩ danh tiếng lẫy lừng Hách Nhĩ lĩnh, cũng là kho lương thực của Hách Nhĩ lĩnh.
Tuy rằng mấy ngày nay khắp Cáp Nhĩ lĩnhđều có chiến đấu, nhưng bởi trước kia thành phủ Cáp Nhĩ bị cướp bóc sạch sẽ một lần, không có giá trị, hiện giờ lại bị Khang Tư chiếm lấy, không ai dám tới trêu chọc, cho nên khu vực trong thành bảo Cáp Nhĩ một mảnhgió êm sóng lặng, nhìn các nông dân đang vội vàng làm việc trên đồngruộng là biết chiến tranh căn bản không lan đến chỗ bọn họ.
Ngay lúc Khang Tư thưởng thức một mảnh trời đất bao la này, xa xa xuấthiện một gã kỵ binh vung roi giục ngựa chạy thẳng về hướng này.
Vệ binh thành phủ lập tức tiến vào trạng thái đề phòng, tuy rằng đốiphương chỉ có một người, nhưng ai biết có phải là kẻ ám sát gan to bằngtrời hay không chứ.
Chờ thấy phía sau kỵ sĩ treo lá cờ có huy chương Bá tước Bỉ Khắc, một vệ binh tiến lên trước, chuẩn bị kéo ngựa lại.
Người lăn lộn ở Bỉ Khắc lĩnh đều biết, kỵ binh như vậy chính là línhliên lạc của Bá tước Bỉ Khắc, không có mệnh lệnh khẩn cấp sẽ không pháibọn họ ra.
Trong cảm nhận của thủ hạ Khang Tư, lĩnh chủ củamình tuy là độc lập, nhưng khẳng định sẽ cho Bá tước mặt mũi, cho nênmới chuẩn bị tiếp đón tên lính liên lạc này.
Lính liên lạccũng không khách khí, nhảy xuống ngựa liền bỏ dây cương cho vệ binh, sau đó vừa thở dốc vừa rút một quyển da dê hô:
- Tử Tước Cáp Nhĩ ở nơi nào, mệnh lệnh khẩn cấp của Bá tước Bỉ Khắc, lập tức triệu tập tấtcả binh mã tiêu diệt Khang Tư Lôi Luân Đặc giả mạo hậu duệ vương thất Cổ quốc, là nghịch tặc lớn nhất Tuyết quốc từ xưa tới nay.
Vốnvệ binh muốn dẫn ngựa đi, cùng các vệ binh muốn đi truyền lời cùng mộtlúc dừng mọi động tác, dùng ánh mắt có chút quái dị nhìn cái kỵ binhnày.
Kỵ binh hiển nhiên cũng bị nhiều ánh mắt nhìn lại như vậy làm trong lòng bốc lửa, lão tử không ngủ không nghỉ, tốn hao mười mấyngày cả người đầy bùn đất mới lặn lội tới tận đây, các ngươi lại dámdùng ánh mắt đó nhìn ta, lẽ nào quần áo trên người ta đầy bùn đất thìdám miệt thị lính liên lạc trực thuộc Bá tước Bỉ Khắc sao?
Ngay khi cái kỵ binh này bởi đất lạ không quen mà cố nén lửa giận, hỏilại Tử Tước Cáp Nhĩ một lần nữa, mấy người vệ binh đồng thời chỉ chỉ vào đỉnh thành phủ.
Kỵ binh ngẩng đầu nhìn lại, thấy Khang Tư cùng Giáp Nhị đứng ở sân thượng, hắn cho mình là đúng hành lễ hô:
- Là Tử Tước Cáp Nhĩ đại nhân sao, nơi này có công văn mệnh lệnh từ Bá tước Bỉ Khắc, mời tiếp nhận.
Khang Tư nhìn cái kỵ sĩ mơ hồ này, lắc đầu nói một câu "Ta không phải Tử Tước Cáp Nhĩ " liền xoay người đi, từ khi biết lời đồn đãi thân phận mình là hậu duệ vương thất Cổ quốc truyền khắp thiên hạ, thì đã có dựcảm Bá tước Bỉ Khắc sẽ đánh mình, cho nên đối với kỵ sĩ mang theo mệnhlệnh căn bản không có hứng thú.
Khang Tư không có hứng thú làcũng có nguyên nhân, Tử Tước Cáp Nhĩ đã bị đánh đuổi nhiều ngày, chínhmình chiếm lấy thành phủ Cáp Nhĩ nhiều ngày rồi, sứ giả của Bá tước BỉKhắc mang theo mệnh lệnh Tử Tước Cáp Nhĩ đánh mình lại lâu như vậy mớitới được.
Nhìn sứ giả kia toàn thân bùn đất, xem ra thời gian đều bị hao tốn trên đường đất lầy lội.
Đường xá nơi này thật là quá kém, xem ra tạm thời đình chỉ xây dựngthành phủ Vô Ưu, để cho bộ đội chỉnh sửa lại đường xá trong lãnh địa mới được, không thì gặp khí trời tuyết vừa tan như bây giờ, bộ đội khôngcần nghĩ chuyện xuất chinh nữa.
Khang Tư đối với cái kỵ binhkia không có hứng thú, nhưng không có nghĩa là Giáp Nhị phụ trách tìnhbáo Nam tước đại nhân không có hứng thú, nên biết rằng tình báo đều làthu thập từng chút từng chút gộp lại, cho nên hắn quay sang vệ binh hô:
- Bắt hắn lại, đừng để hắn tự sát.
- Rõ, thưa đại nhân.
Vệ binh lập tức như mãnh hổ tràn lên đẩy ngã kỵ binh đang không biếtcó chuyện gì xảy ra, cái kỵ binh này vừa hô lên một câu "Các ngươi làmgì", đã bị vệ binh dùng vải vụn nhét miệng, sau đó động tác nhanh nhẹntrói hắn thành một cục, kéo lên mang đi.
Kỵ binh ngửa mặt lên trời, đến lúc này mới phát hiện phất cao cao trên đỉnh thành phủ, lại là một lá cờ Bạch Mạn Mân Côi.
Cái này không phải cờ hiệu của Khang Tư, cái tên giả mạo hậu duệvương thất Cổ quốc, bị Bá tước đại nhân gọi nghịch tặc lớn nhất Tuyếtquốc sao?
Lúc nào hắn chiếm được thành phủ Tử Tước Cáp Nhĩ, lẽ nào hắn cứ thế đánh ra, như vậy, chẳng phải Bá tước gặp địch ngay dướibụng mình, Bá tước gặp nguy hiểm rồi.
Đáng tiếc, cho dù kỵbinh giãy dụa thế nào cũng không thể nhúc nhích, xem chừng hắn vĩnh viễn cũng không thấy được Bá tước đại nhân của hắn.
Khang Tư nhìnmười tám vị lão đầu bề ngoài già cỗi, thần tình lại hết sức tinh thần ởtrước mắt, nếu như không biết chi tiết về bọn họ, như vậy khẳng định sẽnói bọn họ rất biết bảo dưỡng, mới ở tuổi này còn giữ được tinh thần như vậy.
Thế nhưng nếu như biết bọn họ lại có thể mặc được giápkỵ sĩ hơn năm mươi cân, mang theo một đống lớn thủ hạ chạy toán loạn Cáp Nhĩ lĩnh liên tục phát động chiến tranh, sợ rằng con mắt phải rớt xuống đất.
Đối với mấy lão đầu rõ ràng không phải người này, nhưngvẫn dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm mình, Khang Tư ngoài bất đắcdĩ cũng là bất đắc dĩ.
Nhìn biểu tình bọn họ thì biết, trămphần trăm bọn họ là thành viên tổ chức hậu duệ Cổ quốc thành lập, nhưngchính mình lại không muốn tham dự vào, cũng không muốn bọn họ xen vào,cho nên sau khi mình cùng bọn họ gặp mặt rồi vẫn nói trái nói phải.
Mười tám người này đúng là yêu quái trong đám già thành tinh, vừanhìn bộ dạng Khang Tư không muốn biểu lộ thân phận với mấy người bênmình, vừa đảo mắt liền biết rõ vì sao Điện hạ được đồn đãi hậu duệ vương thất vì sao lại như thế.
Vốn bọn họ muốn mở miệng giải thích sau khi biết được Khang Tư băn khoăn, ngược lại không nói một lời.
Một lúc lâu, lão đầu tuổi tác cao nhất, đột nhiên nói ra:
- Điện hạ, có phải là ngài bận tâm một khi chúng ta nhận thức, chúng ta sẽ tước mất quyền lực của ngài?
Khang Tư thật là bị lão đầu kia gọi một tiếng Điện hạ, làm cho rétrun một chút, xem ra mình phải ngồi cái ghế thân phận hậu duệ vương thất Cổ quốc rồi, đối với cái thân phận này Khang Tư rất bất đắc dĩ, chỉ làmột dòng họ nghĩa phụ đặt cho, vậy là trên lưng mình liền gánh một trách nhiệm trầm trọng như vậy.
Nếu như cả đời không tới được Bắcquốc, vậy chính mình không cần gánh vác cái gì, đáng tiếc ý trời trêungười, lại bị vòi rồng cuốn tới nơi đây, hơn nữa chính mình còn đi tìmkiếm nguồn gốc dòng họ, còn gặp phải nhiều chuyện như vậy.
Hiện giờ tốt rồi, nguồn gốc dòng họ đã tìm được, thế nhưng phiền phứccũng tìm tới tận cửa, thật là khổ não mà, ài, vẫn nên trực tiếp nói rõvới bọn họ, chính mình thật là chẳng muốn nhiều phiền toái như vậy.
Khang Tư có quyết định lắc đầu nói trực tiếp:
- Ta cũng không phải lo lắng các ngươi, mấy người các ngươi, khôngthể lấy mất quyền lực của ta, ta lo lắng là tổ chức phía sau các ngươikhông biết có bao nhiêu thành viên, một khi chúng ta liên hợp cùng mộtchỗ, lực lượng tổ chức các ngươi khẳng định sẽ lấn ép tổ chức do ta lậpra hiện giờ, mà tổ chức của ta còn hết sức nhỏ yếu, tuyệt đại đa sốchuyện tình đều cần dựa vào lực lượng tổ chức các ngươi, cho nên khôngtới bao lâu, ta liền thành một thủ lĩnh trên danh nghĩa mà thôi.
Thấy lão đầu muốn biện bạch cái gì, Khang Tư phất tay chặn lại:
- Không cần giải thích, ta không tin trong tổ chức các ngươi không có thủ lĩnh không có quan viên trung cao cấp, bất luận một tổ chức nào đều có người như vậy tồn tại, mà một khi chúng ta hợp nhất, thủ lĩnh cùngđám quan viên trung cao cấp trong tổ chức các ngươi tự nhiên muốn khốngchế tổ chức mới, tuy rằng trong lòng bọn họ là muốn trợ giúp ta, nhưngthói quen nhiều năm tự nhiên khiến bọn họ không bỏ được quyền lực, mà ta lại không thể chịu đựng được điều này.
Đám lão đầu trầm mặckhông nói, từ biểu hiện bọn họ nhìn ra, Khang Tư hiểu được tổ chức bọnhọ khẳng định là rất khổng lồ rất xa xưa, hơn nữa mọi người đều rõ ràngmột khi hợp nhất, sự tình phát triển nhất định sẽ tiến hành theo hướngsuy nghĩ của mình.
Thấy đối phương không có lời nào để nói, Khang Tư lập tức dứt bỏ cái vấn đề này, ngược lại hiếu kỳ hỏi:
- Các ngươi dựa vào cái gì xác nhận ta là hậu duệ vương thất Cổ quốc, sẽ không phải chỉ bằng dòng họ của ta và cái ấn chương vương thất chứ,mấy thứ này chỉ cần biết chút nghề là có thể giả mạo được mà.
Vẫn là lão đầu cao tuổi nhất đi ra, chỉ thấy hắn hơi nhếch môi, lộ rahàm răng trắng bóng chỉnh tề, căn bản không phù hợp với cái tuổi củahắn, cười nói:
- Điện hạ, chúng ta cũng không phải ngu ngốc,bên ngoài nói hậu duệ vương thất Cổ quốc căn bản không hề xuất hiện, đây là sai, trong mấy trăm năm qua, hậu duệ vương thất từng xuất hiện quavài lần, nhưng mà đều bị chúng ta tra ra là giả mạo, mà bằng chứng bọnhọ giả mạo là do chúng ta truyền lưu ra ngoài, hoàn toàn là lãng phíthời gian quý giá của chúng ta, cho nên để đợi hậu duệ chân chính, chúng ta hủy diệt triệt để tất cả dấu hiệu cùng tư liệu, hủy diệt tất cả tưliệu về vương thất.
- Nếu đã không có tư liệu, như vậy các ngươi làm sao nhận rõ?
Khang Tư đối với điều này rất hiếu kỳ, bởi vì hắn gặp phải người biết chuyện này, đều thoáng cái liền xác nhận rõ thân phận của mình, tin vào thân phận này hơn cả chính bản thân mình.
- Đối với dòng họcùng ấn chương vương thất, chúng ta đều là miệng truyền miệng, hơn nữacó một đồ vật tuyệt đối không thể giả mạo.
Lão đầu không đợi Khang Tư hỏi, liền cười chỉ vào chiếc nhẫn trên tay Khang Tư:
- Cũng chính là chiếc ấn chương kia.
Khang Tư cau mày nói:
- Dựa vào ấn chương này có thể xác nhận chính xác thân phận của ta, nói không chừng thứ này là ta nhặt được thì sao đây.
- Ha ha, thành thật mà nói, kỳ thật thời gian chúng ta chờ đợi thậtsự đã quá dài rồi, những lão già chúng ta thì không sao, nhưng mà mấyngười thanh niên đã sắp không nhẫn nại nổi, hơn nữa huyết mạch vươngthất truyền lưu bên ngoài mấy trăm năm, so với quan hệ huyết thống đờitrước khẳng định loãng đến mức gần như không còn, cho nên chúng ta liềnnhận định người mang theo ấn chương chính là huyết mạch vương thất, mặckệ người đó có phải thật hay không.
Lão đầu nói đến câu sau đã hết sức nghiêm túc.
Ngược lại Khang Tư coi như không sao cả gật đầu:
- Hiểu rồi, các ngươi chỉ là cần một người tượng trưng có thể để concháu các ngươi phấn chấn, về phần cái người này là thật hay giả căn bảnkhông cần tính toán, có thể các ngươi đã chuẩn bị con cháu các ngươinhẫn nại tới cực hạn, chế tạo ra một cái ấn chương cho ra ngoài, sau đóai nhặt được thì là huyết mạch vương thất.
Mấy người lão đầu nghe nói như thế có chút xấu hổ, có chút ngại ngùng nói:
- Điện hạ anh minh.
- Ta còn có một vấn đề, các ngươi đã truyền lưu lâu như vậy, thực lực hẳn là hết sức cường hãn, như vậy làm sao không tự mình tiêu diệt bangười Công tước, tự mình khôi phục sự thống trị Cổ quốc, nhất định phảiđợi được huyết mạch vương thất xuất hiện đây chứ?
Khang Tư hỏi tiếp.
- Điện hạ, có lẽ là thực lực binh lính dưới trướng mười tám ngườichúng ta làm cho ngài hiểu lầm, thành thật mà nói chúng ta cũng không có võ lực cường hãn như vậy, căn bản không có khả năng chống lại toàn bộhệ thống quý tộc Tuyết quốc, hơn nữa tổ chức chúng ta cũng không phảihoàn toàn thống nhất một thể, tuy rằng mục tiêu đều là phục quốc, nhưngmuốn có vài phái muốn trở thành siêu cấp đại công thần, cho nên chúngta...
Lão đầu còn chưa nói xong đã bị Khang Tư cắt đứt.
- Được rồi, được rồi, ta đã biết, giống như mấy tổ chức thành lập từxa xưa, xuất hiện tranh đấu phe phái, mà bởi vì tranh đấu phe phái, tổchức các ngươi ai cũng không phục ai, cuối cùng thì tạo ra một cáinguyên tắc chính trị để cho huyết mạch vương thất đảm nhiệm thủ lĩnh, kỳ thật ngay từ đầu các ngươi căn bản là không cần huyết mạch vương thất,chỉ là sau vì xuất hiện nhu cầu biến hóa mới đẩy ra, về sau có ngườikhẳng định thành nguyên tắc như vậy, càng làm cho mục tiêu tranh đấuchuyện dời lên phương diện này, cái gì cản trở lẫn nhau, áp chế, hãmhại, các loại chuyện tình chó má đó liền xảy ra, cái này càng khiến giữa các phe phái trong tổ chức các người càng thêm nội bộ lục đục, có thểnói không phân liệt cũng coi như tổ chức các người may mắn, ài, khótrách tổ chức các ngươi vẫn không có tiếng tăm gì.
Khang Tư lắc đầu, khiến mấy lão đầu bị nói rõ tình hình xấu hổ cắn răng không dám lên tiếng.
- Điện hạ, tuy rằng là như thế, nhưng chúng ta cũng thực sự nguyện tôn ngài làm chủ.
Lão đầu bắt đầu chuẩn bị thuần phục, nhưng mà lại bị Khang Tư cắt đứt một lần nữa:
- Rất xin lỗi, ta không muốn tiếp thu sự thuần phục của các ngươi,bởi vì các ngươi thật sự thuần phục cũng là tổ chức của các ngươi, có lẽ phải nói là các ngươi phục vụ cho các phe phái tương ứng trong tổ chứcmình. Mà ta cũng có tổ chức của mình, tổ chức này là ta tự tay tạo ra,ta tự nhiên là thủ lĩnh tổ chức, đối tượng thuần phục của thủ hạ chỉ cómột người là ta, toàn bộ tổ chức đều hành động theo ý ta. Cho nên chúngta sẽ không cần lãng phí thời gian nữa, xem hành vi cùng ý đồ của cácngươi, ta xem ra hai bên sẽ có một thời gian rất dài không có xung độtlợi ích, như vậy cứ để chúng ta nước giếng không phạm nước sông, mạnh ai nấy làm đi.
Khang Tư nói đến đây, cảm giác nói mạnh miệngthật là mệt mỏi quá, chính mình cũng không muốn nói những lời này, nhưng hắn rõ ràng, những lão già này chỉ có thể nói như vậy mới hiểu được,không giải quyết dứt khoát bén gọn, những người phe phái này, tuyệt đốisẽ dây dưa không ngớt.
Về phần những lão đầu này vì sao lớntuổi như vậy còn có thể hung mãnh như thế, vì sao binh lính bọn họ đềuthần thần quái quái, Khang Tư đã không có hứng thú biết nữa, dù là tấtcả bọn họ đều là ác ma biến dị thì thế nào, nước lên đắp đất, binh tớitướng chặn thôi.
Mười tám lão đầu chần chờ một chút, thoángnhìn lẫn nhau, lại nhìn Khang Tư vẻ mặt nghiêm túc, biết đại lĩnh chủdựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, đánh ra mấy khối lãnh địa này là một người ý chí kiên định, hắn biết rõ vào lúc thực lực mình còn nhỏ yếu,tổ chức của mình hợp nhất với hắn, tuyệt đối sẽ biến hắn thành một thủlĩnh hư danh, mà cái này, là chuyện kẻ sáng tạo đại nghiệp không thểtiếp thu nhất.
Cho nên trước khi hắn còn chưa nắm chắc chốnglại tổ chức của mình, sẽ tuyệt đối không kéo quan hệ với tổ chức củamình, hơn nữa đối phương rất rõ ràng vấn đề tranh đấu phe phái trong tổchức, xem chừng hẳn đã gặp qua loại tình huống này, muốn dùng danh nghĩa tổ chức kiếm chỗ tốt cho phe phái mình là không có khả năng.
Nghĩ tới đây, mấy người lão đầu thì thầm vài câu, đồng ý yêu cầu của Khang Tư, nước giếng không phạm nước sông.
Nhưng mà bọn họ cũng đưa ra yêu cầu của mình, chính là binh lính bọnhọ có thể chiến đấu vì Khang Tư, chỉ cần sau mỗi cuộc chiến dành ra tiền tài vật tư tương xứng với cuộc chiến làm thù lao là được, trừ việc đóra không có yêu cầu quá phận khác.
Đối với loại quân đội không khác gì lính đánh thuê này, Khang Tư lại không ngại sử dụng bọn họ, cho nên lập tức định ra hiệp định trên miệng.
Giải quyết xong các quý tộc ẩn binh này, cũng biết cố sự huyết mạch vương thất phía saudòng họ của mình, nói trắng ra dòng họ chỉ là dòng họ, chỉ là bị ngườita lợi dụng nên mới cổ quái như thế, đương nhiên, chỉ cần không thèm để ý mấy chuyện này, vậy cũng chỉ là một dòng họ mà thôi.
Thế nhưng đột nhiên phát giác, nguyện vọng mình cần nỗ lực hoàn thành lại mất đi một cái.
Hiện giờ theo lãnh địa rộng lớn, chiêu mộ huấn luyện binh lính, chiêu mộ khai thác đề bạt quan viên văn võ, những hành vi này đều là làm vìngười đi theo mình, có lẽ nói là một người thủ lĩnh bị một bàn tay vôhình của tổ chức mình tạo ra thúc đẩy ngươi đi làm mà thôi.
Trở thành bá chủ thiên hạ cũng không phải nguyện vọng của chính mình,nhưng chuyện này đều là người ta bị các loại nhân tố ép buộc phải đi làm các loại công tác này, nhưng còn buộc mình phải tự giác tự nguyện đisửa đổi hoàn thiện.
Ài, thật có chút bất đắc dĩ mà.
Khang Tư lắc đầu, bắt đầu trưng binh trong Cáp Nhĩ lĩnh, tạo ra một vệđội Cáp Nhĩ lĩnh năm ngàn người, từ trong vệ đội lĩnh chủ điều một đoànsĩ quan cấu thành cơ cấu quản lý, Khang Tư liền dẫn bộ đội quay về Thanh Hương lĩnh, bởi vì thuyền biển từ bên ngoài cũng nhanh tới rồi.
Về phần xâm chiếm Cáp Nhĩ lĩnh có phải trái pháp luật hay không, cácquý tộc khác trong Cáp Nhĩ lĩnh có phản kháng hay không, những điều nàykhông cần Khang Tư để ý tới nữa.
Kháng nghị ngoại giao khôngai quan tâm, đặc biệt Bá tước Bỉ Khắc đã hạ lệnh chinh phạt Khang Tư,căn bản không cần lo lắng mấy chuyện mượn cớ pháp lý nữa.
Nghe nói mười tám lão yêu quái kia rất khao khát có thể thông qua bán buônvõ lực kiếm được một món tiền cải thiện sinh hoạt một chút, mà quý tộcCáp Nhĩ lĩnh thấy qua mười tám quý tộc này cường hãn tới mức nào, tất cả đều ngoan hiền, nhu thuận cực điểm lui rút trong lãnh địa nhà mìnhkhông dám nhúc nhích.
Mà duy nhất Bá tước Bỉ Khắc có năng lựcdẫn tới náo động, không biết nguyên nhân gì, liều chết quấn lấy thành Bỉ Khắc không buông, căn bản không có thời gian cũng không có hứng thú,càng không có cái năng lực chạy tới trêu chọc Khang Tư.
Bởi thế, tuy rằng Cáp Nhĩ lĩnh vừa mới bị chiếm, nhưng gió êm sóng lặng, rất là an ổn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]