Đế quốc - hành tỉnh Thiểm Đông, kế cận rừng rậm Mạn Đặc Tư, một tòathành thị biên cảnh huyện Lâm Sâm, hai vệ binh thu phí vào thành, đangôm trường thương gật gù dựa vào cửa thành.
Cũng khó trách haingười này lại có bộ dạng như vậy, ở cái thị trấn xa xôi không có đặc sản hấp dẫn người ta này, lại không có cái phường thợ gì, ngoại trừ có mộtmảng lớn đồng ruộng ra, thì cái gì cũng không có nữa.
Bất quádù là địa phương hẻo lánh lạc hậu như thế, vốn toàn huyện cũng chỉ cóbảy tám vạn người, sau khi chiến tranh bộc phát, bởi nơi này cách xathành trấn quan trọng, có thể nói ngọn lửa chiến tranh căn bản khôngthiêu đốt được đến nơi này, cho nên vô số người dẫn theo người nhà, đềudũng mãnh tràn vào trong huyện, nghe đâu nhân khẩu bành trướng gấp balần, đạt tới con số hai mươi vạn người.
Chỉ là không phải ai cũng có thể đi vào trú ngụ ở huyện thành.
Nhìn xem người nhà quyền quý không ngừng từ xa tới đây, nhìn lại vốnlà những bình dân trong thành không ngừng bị đuổi chạy tới hương trấnthì biết, có thể nói hiện giờ người ở trong thị trấn, tùy tiện một người cũng có quan hệ với một vị quyền quý hoàng triều nào đó.
Hiện giờ cư dân ở trong thành dù bất cứ một người nào cũng không phải binhgác cổng thành có thể đắc tội được, cho nên vị trí thu phí vào thànhchẳng khác nào có cũng như không.
Người trong hương trấn cũngkhông phải kẻ ngu si, mọi người bên trong thành đều là quyền quý, ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-doc-chien-than/2180978/quyen-30-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.