Nói cách khác, chỉ cần Y Ti Na đáp ứng điều kiện này, trở về nội tôngcùng Giáo hoàng các đại đầu lĩnh bọn họ gặp mặt chào hỏi, làm theo nhưvậy rồi có thể quay về nơi đây ở bên Khang Tư.
Hơn nữa nếu YTi Na trở thành trưởng lão, vậy chẳng những Khang Tư không phải là địchnhân của nội tông, ngược lại là con rể đứng đầu trong nội tông.
Chỉ cần năng lực cùng thế lực của Khang Tư đủ mạnh, nội tông sẽ bấtchấp tất cả cho Khang Tư làm Thần vương hộ pháp Nam tông. Có thể nói chỉ cần Y Ti Na gật đầu một cái, thực lực của Khang Tư có thể lớn mạnh lêngấp mấy chục lần.
Chính là Đa Nhĩ Mã dù biến thành kẻ ngu ngốc cũng sẽ không tin: Y Ti Na đầu óc giống như yêu nghiệt như thế, lạikhông có cân nhắc việc này. Nếu không vậy, vì sao Y Ti Na trước giờkhông muốn trở lại nội tông? Thậm chí không tiếc trở mặt cũng không muốn trở lại nội tông?
Đa Nhĩ Mã miên man suy nghĩ đến đây đột nhiên trong đầu linh quang chợt lóe, không thể khống chế hô lên:
- Ồ! Muội đã chế tạo ra Thần dược.
Y Ti Na chợt biến sắc, nàng định nói cái gì, nhưng cũng biết vừa rồimình thoáng biến sắc mặt đã để lộ ra bí mật của bản thân rồi. Nàng cũngkhông giải thích, lẳng lặng nhìn Đa Nhĩ Mã đã vì biến hóa của nàng màđược xác nhận, vì thế quá kích động đến sắc mặt đỏ bừng.
Đa Nhĩ Mã hiện tại đã kích động đến nỗi trái tim sắp nhảy vọt ra ngoài.
Phế phẩm Thần dược đã có thể khiến cho Giáo hoàng bọn họ điên cuồng,mà hiện tại là thành phẩm? Thần dược đó đúng là ăn vào liền thành Thầnư!
Chỉ cần lấy được Thần dược này, chỉ cần mình ăn vào Thầndược này, chính mình liền biến thành Thần. Đâu cần để ý tới mấy con rùarụt cổ Giáo hoàng trưởng lão đó!? Đến lúc đó mình chính là chân thầnkhai sáng Thần quốc nha.
Nghĩ tới đây, vốn gương mặt của ĐaNhĩ Mã đỏ bừng như ráng chiều chợt trở nên hung ác dữ tợn. Y Ti Na nhìnđến cảnh đó, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, chính vì biết thứ này sẽ khiến chotất cả mọi người trở nên điên cuồng, vì thế nàng mới giấu diếm thànhcông của mình, cũng chưa hề thố lộ với người nào.
Hơn nữa dựatheo nhận định của Y Ti Na, thứ này cũng không phải như trong tư liệumiêu tả như vậy, thậm chí thật có thể xuất hiện tình huống tương phản,cho nên sau khi Y Ti Na hoàn thành một lần đã không có tiếp tục bào chế. Không nghĩ tới vẫn giữ bí mật nhiều năm như vậy lại chỉ vì một sơ suấtnho nhỏ mà bị lộ ra ngoài.
Đa Nhĩ Mã lúc này hoàn toàn khôngnghĩ đến chuyện gì khác, hiện tại trọng yếu là bắt Y Ti Na đi để khỏixảy ra chuyện bất trắc, sau đó tra hỏi ra nơi giấu Thần dược là được.
Đa Nhĩ Mã đang chuẩn bị hành động đột nhiên nghe mấy tiếng kêu thảm thiết, không khỏi thần sắc biến đổi hét lớn:
- Chết tiệt!
Sau đó quay đầu xông ra ngoài.
Y Ti Na sửng sốt, nhưng không định chạy trốn, bởi vì nếu mật vệ hộ vệ mình đều có thể dễ dàng bị Đa Nhĩ Mã giải quyết, vậy mình khỏi phảichạy trốn vô ích, vừa không có hiệu quả vừa lãng phí sức lực. Vì thế YTi Na vẫn lẳng lặng ở tại chỗ chờ phu quân mình tới cứu.
Y TiNa đứng ở cửa nhìn xung quanh, phát hiện ngoài sân: Bảy tám người mặc yphục bó sát người màu đen Đa Nhĩ Mã dẫn theo, đang vây công bốn hán tửcũng ăn mặc giống y hệt, mà trên mặt đất còn có bốn thi thể cách ăn mặccũng y vậy nằm trên vũng máu.
Vừa rồi tiếng kêu thảm thiết hẳn là từ mấy người xui xẻo này phát ra, hơn nữa xem ra mấy kẻ không maynày là bị người đánh lén giết chết. Không biết là phe phái khác hay nhưthế nào, toàn bộ người bên Đa Nhĩ Mã không có che mặt, mà bốn người kiathì che mặt kín mít chỉ ló hai con mắt.
Đa Nhĩ Mã rút binh khí ra ở một bên lược trận, rất phẫn nộ quát:
- Chết tiệt! Đám ngoại tông các ngươi thật giỏi che dấu! Không ngờ ngay cả thân vệ của ta cũng xâm nhập vào được.
Nói đến đây, Đa Nhĩ Mã quay sang thủ hạ nói:
- Nghe đây! Chuyện Thần dược thuộc cơ mật tuyệt đỉnh của bản tông,tuyệt đối không thể để người ngoại tông biết bất cứ chút tin tức gì.Nhất định phải không tiếc hết thảy mọi giá giết chết bốn tên gian tếngay tại đây.
Nói vừa xong, để chứng tỏ chuyện này trọng yếu, Đa Nhĩ Mã tự mình nhào vào trận chiến.
Hành động của Đa Nhĩ Mã làm cho bảy tám thủ hạ thần tình phấn khích,lập tức liều chết đánh giết. Bọn họ thân là thân tín bên người Đa NhĩMã, tuy rằng sức chiến đấu không thể mạnh hơn ác ma cao cấp, nhưng lànhân viên nội tông, hơn nữa địa vị cũng không tệ, vốn còn được phái đilàm một số chuyện cơ mật.
Tuy rằng Thần dược là thứ gì, cócông hiệu gì mọi người cũng không rõ ràng lắm. Nhưng nghĩ lại đối vớitên gọi Ác ma phấn, Thiên sứ phấn của nội tông, thì biết Thần dược nàyđại biểu cho cái gì. Từ đó có thể hiểu vì sao bốn tên gian tế trà trộnẩn giấu nhiều năm cũng không hề sơ hở, lúc này lại liều lĩnh, chút thờigian cũng không nhẫn nại được, trực tiếp tự bộc lộ thân phận của chúng.
Nếu bốn tên gian tế này thận trọng một chút, cứ chấp hành hoàn thànhnhiệm vụ lần này, sau đó mới tìm cơ hội truyền tin tức về, tin rằng vẫnnhư cũ không có người nào phát hiện ra nội tình của bọn chúng.
Cho dù thật sự nhẫn nhịn không được nữa, bọn chúng cũng có thể trựctiếp chạy trốn. Khẳng định Đa Nhĩ Mã sẽ không chút nghi ngờ, nhất địnhcó thể chạy thoát.
Chỉ là ai nấy đều biết, loại chuyện trọngyếu này phải tranh thủ từng giây từng phút. Nói không chừng thoáng cái Y Ti Na bị giết chết, Thần dược bị Đa Nhĩ Mã ăn mất, đến lúc đó mọichuyện đều đã muộn.
Tin rằng đây cũng là lý do bốn tên gian tế trực tiếp giết chết bốn đồng nghiệp, chính là nhằm quấy nhiễu ý đồ củaĐa Nhĩ Mã. Chỉ cần kéo dài tới lúc Khang Tư mang đại đội trở về, vậy ĐaNhĩ Mã cũng đừng nghĩ tới muốn thực hiện nguyện vọng của hắn, mà nộitông của chúng mới còn có cơ hội giành được Y Ti Na cùng Thần dược kia.
Đa Nhĩ Mã chính là biết điểm ấy mới vội vàng như thế. Cũng vì thế hắn tự mình ra tay định trong thời gian ngắn nhất xử lý xong bốn tên giantế này, sau đó tranh thủ lúc Khang Tư chưa về kịp bắt Y Ti Na đem đi.
Hắn thật biết rõ sự lợi hại của mấy tên cao thủ cao cấp bên ngườiKhang Tư là cỡ nào, nếu không nhờ mấy ngàn vật hi sinh bên ngoài, đã thu hút hết cao thủ bên người Y Ti Na ra ngoài, thật đúng là hắn không tìmđược cơ hội ra tay.
Mà Y Ti Na thì thần sắc biến đổi.
Nếu để kế hoạch của bọn họ thành công truyền tin tức ra ngoài, KhangTư sắp đối mặt không phải chỉ là một Nam tông, mà là năm đại mật giáotruyền lưu ngàn năm, thế lực trải rộng khắp thiên hạ, thực lực sâu không lường được. Tới thời điểm đó cho dù Khang Tư có nghịch thiên mấy đi nữa cũng không có chút cơ hội thắng lợi nào.
Y Ti Na không khỏi lộ ra một vẻ cười chua xót! Nàng bắt đầu lo lắng làm thế nào giải quyết vấn đề này vì Khang Tư.
Mình tự sát ư? Chỉ sợ năm đại mật giáo đều sẽ nghĩ là mình giả chết,hoặc là đã để lại Thần dược cho Khang Tư, khẳng định vẫn sẽ tìm đếnKhang Tư!
Chạy trốn ư? Gia nghiệp cơ nghiệp lớn, có thể chạytrốn tới địa phương nào chứ? Hơn nữa năm đại mật giáo thế lực trải rộngkhắp thiên hạ, trốn chỗ nào cũng sẽ bị tìm thấy.
Triệu tập đại quân đối mặt chiến đấu cùng năm đại mật giáo ư? Bằng vào Ác ma phấn vàThiên sứ phấn, năm đại mật giáo căn bản không thiếu binh, hơn nữa càngđánh càng mạnh. Trừ phi năm đại mật giáo dùng hết tài liệu, hoặc là làmcho nhân loại bọn họ có thể khống chế chết sạch.
Năm đại mậtgiáo hùng mạnh chính là dựa vào ác ma cùng thiên sứ, chỉ cần có thểtrong nháy mắt giải quyết sạch loại tài liệu gì đó không nên tồn tạitrên đời này, năm đại mật giáo sẽ lập tức biến thành đám tôm tép để mặccho Khang Tư xâu xé.
Ân tình ư? Từ lúc còn nhỏ đến lớn đã bịbắt học tập các loại tri thức, hơn nữa phải dùng vẻ bề ngoài thánh khiết để che dấu tình cảm sâu đậm trong lòng mình. Hơn nữa khi phát hiện năng lực của mình, bọn họ liền không quản tới sự mệt mỏi cùng chán ghét củamình bức bách làm việc, khiến cho mình chán ghét chính là lúc nào cũngnhắc nhở thân phận mình là Thánh nữ.
Thời điểm đó bản thânmình đúng là hoàn toàn không có tương lai, bởi vì tương lai đã sớm bịhạn chế đã chết rồi. Nếu không phải vì để thoát khỏi tương lai đen tốiđó, mình cần gì phải cố sức bày ra năng lực của mình?
Cho nên, phần ân tình kia chỉ riêng mấy phần phế phẩm kéo dài sinh mệnh đã đủ để hòa tan rồi, càng đừng nói còn có các thứ phế phẩm khác, đúng ra phảinói là Nam tông còn thiếu nợ lại mình.
Hừ! Vạn lần các ngươiđừng coi thường nữ nhân lòng dạ hẹp hòi! Ta sẽ cho các ngươi hoàn toànhiểu được, đắc tội với người bị các ngươi xưng là thần là yêu nghiệt tađây thì phải gặp kết cục như thế nào.
Y Ti Na có quyết định,trên gương mặt thánh khiết xinh đẹp, không ngờ lại xuất hiện một nụ cười đầy tà ác, làm cho vẻ mặt nàng càng lộ nét dữ tợn không như phong tháithường ngày.
Người bên Khang Tư đều là người tai mắt nhanhnhạy, bên trong nội doanh truyền ra tiếng kêu thảm thiết lập tức mọingười đều nghe thấy, vừa phát hiện địch nhân thực sự đã xâm nhập vào chỗ phu nhân Y Ti Na, vậy còn không lập tức sợ tới mức hồn vía lên mây sao? Nên mọi người vừa vội vàng cho người báo cáo, vừa tiến vào lập côngchuộc tội.
Mà Khang Tư nhận được tin tức rõ ràng có phần sửngsốt, rất hồ nghi cùng Tương Văn nhìn nhau một cái, ai cũng không ngờtới, địch nhân muốn tạo ra chiến trận lớn như vậy không ngờ mục tiêugiương đông kích tây là phu nhân của Khang Tư.
Hơn nữa cònkhông phải Ngả Lệ Ti phu nhân từng làm Nữ vương, mà lại là Y Ti Na phunhân vốn không tranh chấp với ai, vốn không ra khỏi cửa, không có kẻ thù nào.
Đối với chuyện vì sao địch nhân lựa chọn Y Ti Na làm mục tiêu, Khang Tư không nghĩ gì khác hơn là đối phương muốn bắt Y Ti Nalàm con tin để uy hiếp mình. Tuy nhiên xuất động nhiều nhân lực vật lựclàm nội ứng như vậy, chỉ vì muốn bắt phu nhân mình để uy hiếp mình thôisao? Vậy cũng thật quá coi trọng mình rồi đây?
Vừa nghĩ đếnđối phương không ngờ dám ra tay với phu nhân mình, Khang Tư cơ hồ khôngnén được lửa giận thiêu đốt lập tức đề đao nhảy vào nội doanh, cao thủcao cấp bên người hắn đương nhiên không nói hai lời theo sát phía sau.
Mà Tương Văn trong lòng cảm thấy u ám, sắc mặt không ngừng biến hóa.
Bởi vì hắn có điểm hoài nghi chuyện như vậy có phải hay không Ngả LệTi giở trò quỷ, dù sao ngoại trừ chuyện địch nhân bắt người làm con tinuy hiếp Khang Tư, còn có thể do chuyện tranh đấu trong hậu cung.
Chỉ vì dưới tình huống chưa có chứng cớ, Tương Văn hoàn toàn khôngdám thốt ra một lời nào. Hơn nữa, trải qua một thời gian dài quan sát,Tương Văn cũng đã sớm thay đổi ấn tượng về Ngả Lệ Ti, thật ra trong lòng hắn cũng hy vọng Ngả Lệ Ti không có tham dự vào chuyện này, bằng khôngquả thực mình rất khó xử.
Sự chú ý của mọi người đều dồn vào địch nhân đang hùng hổ giao chiến trong vòng vây.
Một đám người ào ào vọt vào nội doanh chỗ Y Ti Na, Khang Tư pháthiện, Y Ti Na đứng ở cửa phòng đã được mười mấy mật vệ che chắn kỹ càng, chỉ có thể nhìn thấy loáng thoáng thân hình nàng.
Mà toàn bộsân trại, cũng bị hàng trăm hàng ngàn mật vệ và nội vệ chật như nêm cối, đang bày trận địa vây quanh mười mấy tên Hắc y nhân ở giữa sẵn sàng tấn công bọn chúng. Chỉ là khiến Khang Tư hơi lấy làm lạ là: Đám hắc y nhân kia như thế nào lại chia làm hai phe đánh nhau?
Tuy nhiênKhang Tư lập tức vứt nghi vấn này qua một bên, Y Ti Na không có xảy rachuyện gì, điều đó đã đủ để Khang Tư ổn định tâm tình lại rồi.
Chương 4 (247): Thần dược hiện thế (P2)
Hiện tại Đa Nhĩ Mã gần như khổ sở đến sắp khóc tới nơi. Thật ra trongnháy mắt bốn tên thủ hạ dưới tay của mình bị gian tế giết chết, hắn liền ý thức được thời gian không còn nhiều lắm. Chỉ có điều hắn vốn tự thịnăng lực của mình, nên hắn quyết định thừa dịp chút thời gian Khang Tưchưa kịp tới, xử lý gian tế, rồi bắt Y Ti Na mang đi.
Thế nhưng, Đa Nhĩ Mã đã đánh giá cao năng lực của mình, cũng xem nhẹ năng lực của bốn tên gian tế.
Bởi vì cộng thêm tám cao thủ của hắn vây công bốn tên gian tế, khôngngờ trừ làm cho đối phương bị chút vết thương ngoài da, ngoài ra hoàntoàn không thể chém chết được một người nào.
Mà ngay lúc giaotranh với nhau mấy chiêu, Đa Nhĩ Mã phát hiện mười mấy nội vệ của KhangTư vọt vào. Tuy rằng không thèm để ý đám nội vệ đó, nhưng hắn vẫn liếcmắt dòm chừng về phía Y Ti Na, bởi vì chỉ cần tình huống không bìnhthường, hắn sẽ lập tức bắt Y Ti Na làm con tin thoát thân.
Chỉ có điều vừa nhìn thấy khiến trong lòng Đa Nhĩ Mã chìm xuống.
Bởi vì chỉ trong nháy mắt đột nhiên mấy mật vệ của Khang Tư đã hiệnra chắn trước người Y Ti Na, toàn bộ binh khí nhắm thẳng vào phe hắn. Có thể khẳng định, không phí thời gian mấy phút dứt khoát hắn không có khả năng tới gần Y Ti Na được. Lúc này Y Ti Na vẫn giữ dáng vẻ ung dungthoải mái đứng ở cửa phòng xem náo nhiệt.
Tới nước này, Đa Nhĩ Mã lập tức vứt bỏ chuyện bốn tên gian tế qua một bên, bọn chúng có thểtruyền tin tức ra ngoài hay không thực đã còn quan trọng nữa, hiện tạiquan trọng là... Bản thân hắn cần phải lập tức rút lui, tốt nhất là thửbắt Y Ti Na xem sao.
Mấy mật vệ bên người Y Ti Na kia, Đa NhĩMã còn không để trong lòng, tuy rằng khó đối phó, nhưng cũng chỉ cần phí thời gian mấy phút là có thể giải quyết, nhưng hắn chỉ suy nghĩ một hai giây như vậy, lại có chuyện phát sinh khiến Đa Nhĩ Mã lập tức chửi ầmlên.
Tiếng “xoát xoát xoát” liên tiếp không ngừng đột nhiênvang lên, chỉ thấy đám mật vệ xuất quỷ nhập thần không hề có dấu hiệubáo trước liên tiếp hiện ra trong sân trại.
Đám mật vệ đầutiên là xuất hiện tại trước mặt Y Ti Na, đợi cho che chắn Y Ti Na kínmít không một kẽ hở, sau đó “xoát xoát” mật vệ tiếp tục hiện ra như quân cờ chặn đường rút lui của Đa Nhĩ Mã.
Nhìn thấy trong nháy mắt đã xuất hiện cả trăm mật vệ, Đa Nhĩ Mã không kìm nổi phải chửi thề “mánó”: Khang Tư này cũng quá giàu có đi? Bên ngoài chỉ cần một tên mật vệcầu cũng không được, mà hắn không ngờ lại sử dụng như binh lính bìnhthường? Đào tạo đám mật vệ thần bí khó lường này thực dễ dàng như vậysao?
Mà chỉ trong thời gian ngắn ngủn Đa Nhĩ Mã mắng thầm mấycâu, số lượng hơn một trăm mật vệ đã tăng lên gấp ba, cùng lúc đó cònthêm một đám nội vệ số lượng còn nhiều hơn mật vệ nhiều.
ĐaNhĩ Mã nhìn thấy bốn phía quanh sân, đầu tường, đâu đâu cũng đầy người,Đa Nhĩ Mã đánh mất luôn hy vọng xa vời rút lui. Mới đầu mười mấy cao thủ của hắn thật cẩn thận mới giải quyết được mấy tên mật vệ cấp thấp bêncạnh Y Ti Na, mà hiện tại nơi này chỉ riêng nội vệ đã mấy trăm người,càng không nói tới mấy trăm mật vệ như vậy.
Mà đến khi KhangTư mang theo cao thủ chạy tới nơi, tâm tình của Đa Nhĩ Mã hoàn toàn chìm xuống đáy cốc. Nếu như vừa rồi cố sức liều mạng dựa vào đám thủ hạ dưới tay lót đường, có lẽ còn có thể giúp mình mang theo nửa cái mạng chạythoát, nhưng sau khi Khang Tư dẫn theo đám cao thủ đỉnh cấp xuất hiện,vậy thì mình đã không còn mảy may cơ hội nào nữa rồi.
Không! Có lẽ còn có một tia cơ hội.
Ánh mắt đã u ám của Đa Nhĩ Mã lại phấn chấn tinh thần nhìn về phía YTi Na, nơi đó chỉ có mười tên mật vệ, liều mạng hết sức khẳng định cóthể phá tan bọn họ.
Nhưng, Đa Nhĩ Mã vừa nhìn về phía Y Ti Natức thì ánh mắt dại ra, bởi vì phía trước bức tường người đột nhiên hiện ra hai gã mật vệ chắp tay sau lưng, lưng thẳng, ánh mắt nhàn nhã, vừathấy khí thế này hắn liền biết là cao thủ cao cấp trong mật vệ, nóikhông chừng có thể chỉ một chiêu là giết chết mình rồi.
Đa Nhĩ Mã chịu đựng một phen đả kích bắt đầu chuyển hướng đánh giá cao địch nhân xem nhẹ chính mình.
- Muội không có việc gì chứ?
Khang Tư đi tới trước mặt Y Ti Na hỏi.
Y Ti Na dịu dàng cười lắc lắc đầu, thế nhưng lại nói ra một câu khiến người ta lạnh mình:
- Phu quân làm ơn giết chết tất cả bọn chúng, tuyệt đối không được bỏ sót người nào, bằng không sẽ là một mối họa lớn đấy!
Khang Tư sửng sốt, Y Ti Na khi nào thì biến thành tàn nhẫn như vậy?
Tuy nhiên tâm tính Khang Tư vẫn luôn luôn tín nhiệm thê tử của mình,cũng không hề hỏi nguyên nhân, trực tiếp khoát tay, nội vệ mật vệ bênngoài lập tức phát động công kích đám Đa Nhĩ Mã.
Thấy Khang Tư hoàn toàn không hỏi nguyên nhân vì sao, đã trực tiếp làm theo lời mình, Y Ti Na thật rất cảm động. Nàng chần chờ một chút mới bước lại gần nhỏgiọng nói bên tai Khang Tư:
- Phu quân! Nam tử tóc vàng ở giữa kia chính là Thánh tử Nam tông, cũng chính là Thánh tử Chân Thần Giáo ở Khi Hồng Quốc, là Quân đoàn trưởng quân đoàn Thánh kỵ sĩ thứ nhất. Hắnđã biết một bí mật của muội! Nếu bí mật này bị tiết lộ ra ngoài, chúngta sẽ rơi vào toàn lực công kích của năm đại mật giáo. Cho nên nhất định phải chém tận giết tuyệt bọn chúng.
Khang Tư ngẩn người, cóđiểm nghi ngờ nhìn Y Ti Na, hắn không nghĩ tới Đại Thần Quan Khi HồngQuốc này, người dạy cho mình biết chữ, không ngờ lại có bí mật nhất định phải tiêu diệt Thánh tử Chân Thần Giáo diệt khẩu.
Tuy nhiênnghĩ đến Thánh tử Chân Thần Giáo ngàn dặm xa xôi tìm tới nơi đây, đồngthời còn điều động lực lượng nhiều như vậy tìm đến bí mật của Y Ti Na.Quả thật có chút cảm giác như truy đuổi tận chân trời góc biển thề không gặp không thôi, từ đó có thể xác định là bí mật này đặc biệt trọng yếuphi thường.
Bởi vì Khang Tư nhớ rõ thân phận Y Ti Na còn làThánh nữ của Chân Thần giáo, xem ra có thể làm cho Thánh tử và Thánh nữChân Thần Giáo trở mặt thành thù, thì có thể biết tầm quan trọng của bímật này rồi.
Tuy nhiên Khang Tư cũng không có hỏi tới bí mật này là cái gì, chỉ lưu ý tới một vấn đề khác:
- Nam tông? Ngũ đại mật giáo? Bọn họ là kẻ chế tạo ác ma phải không?
Y Ti Na thầm giật mình, không phải giật mình vì Khang Tư hỏi điềunày, mà là lo sợ Khang Tư biết nàng có quan hệ với kẻ chế tạo ác ma. Bản thân là thê tử của Khang Tư, nàng thật hiểu rất rõ ràng sự chán ghét và căm thù của Khang Tư đối với kẻ chế tạo ác ma.
Thế nhưng Y Ti Na tiếp tục nghĩ lại: Lúc trước chính nàng cũng đã che mắt Khang Tư.Hơn nữa nàng tin rằng cho dù giết đám người Đa Nhĩ Mã diệt khẩu, năm đại mật giáo cuối cùng cũng sẽ tìm tới. Vì thế nàng chua xót cười nói:
- Muội có rất nhiều chuyện muốn nói với huynh.
Khang Tư nhìn chăm chú Y Ti Na một lúc, gật gật đầu cười, nắm tay YTi Na đi vào phòng, đám mật vệ lập tức bao quanh bảo vệ căn phòng.
Mà bên ngoài Đa Nhĩ Mã đang liều mạng chiến đấu cùng đám mật vệ,trong lòng hắn chợt dâng lên một nỗi oán hận mãnh liệt: Mối hận nàykhông phải vì hắn đã không còn đường sống mà là Khang Tư, Y Ti Na cănbản coi thường không để vào mắt, nỗi đau này đánh thật mạnh vào lòng tựtôn của hắn.
Mặc kệ nói thế nào Đa Nhĩ Mã cũng là Thánh tử Nam tông, vậy mà không nói với hắn một câu nào, cũng không thèm liếc mắtnhìn hắn một lần, chỉ phất tay một cái, cho nhiều mật vệ như vậy vâycông hắn.
“Chẳng lẽ ở trong lòng Y Ti Na, mình chỉ là mộtngười qua đường ư? Không! Bằng vào vẻ bề ngoài của mình, bằng vào thânphận của mình, bằng vào năng lực của mình, theo lý chỗ đứng của mình chỉ có thể là diễn viên đứng ở trung tâm sân khấu, mình thật không muốn bịngười ta coi thường đuổi xuống sân khấu như thế! Tuyệt đối không! ”
Tuy rằng Đa Nhĩ Mã quá phẫn nộ liều mạng chém giết, nhưng lúc này cho dù hắn có là Chiến Thần cũng không có cách nào từ trong thiên la địavõng chạy thoát. Còn đám thân tín hắn mang tới nhưng lại không có điêncuồng như Đa Nhĩ Mã, bọn chúng từ lúc theo Đa Nhĩ Mã tới nơi này, cũngđã chuẩn bị sẵn tâm lý toàn quân bị tiêu diệt.
Dù sao đây làmấy người lợi dụng thời cơ xâm nhập vào đại bản doanh của Khang Tư, màkhông phải mang theo đại quân đánh vào đại bản doanh. Cho nên bất kểxuất hiện kết quả thế nào, đám thân tín này cũng đều chấp nhận vì thếtâm tình chúng đều ổn định.
Vì lẽ đó bọn chúng bị nhiều ngườivây công như vậy, chẳng những không có cảm giác bi quan và phẫn nộ mảymay nào, ngược lại càng thêm bình tĩnh. Bởi vậy so với Đa Nhĩ Mã cànglúc càng dính trên người nhiều vết thương, trên người đám thân tín củahắn chỉ là bị chút vết thương nhẹ mà thôi. Tuy rằng bọn chúng vẫn như cũ hết dạ trung thành với Đa Nhĩ Mã, nhưng vào thời điểm này không cóngười nào lại vứt bỏ an nguy của mình đi trợ giúp chặn đao cho Đa NhĩMã.
Sở dĩ mâu thuẫn như vậy, một là mọi người đã khẳng địnhkhông có cơ hội chạy thoát, cùng với để Đa Nhĩ Mã chết chậm một chút,còn không bằng cứ dùng hết sức lực giết thêm vài tên địch nhân kiếm lời; hai là, bọn chúng cần dành lại một chút khí lực, quyết giết cho bằngđược bốn tên gian tế kia.
Lần tập kích này, bị binh Khang Tưvây khốn, sắp đối mặt với cái chết, nhưng đám thân tín của Đa Nhĩ Mãkhông có dao động tâm thần, chỉ có điều khi bọn chúng nghe nói về Thầndược thì có hơi dao động. Và càng khiến cho bọn họ lửa giận ngút trờichính là gian tế đánh lén lại là huynh đệ của mình.
Nhữngngười bọn họ tranh đấu không ít mới được tuyển chọn làm người theo hầuThánh tử, nếu như Thánh tử đắc thế, như vậy trong tương lai nhất địnhbọn họ sẽ leo tới giới cao tầng trong nội tông; ngược lại Thánh tử không đắc thế, vậy thì tệ lắm họ cũng có thể trở thành nhân viên trong nộitông, có thể nói bọn họ chẳng khác nào nội tông bồi dưỡng để sử dụngtrong tương lai.
Bọn họ không lo lắng gì con đường phía trước, quan hệ giữa bọn họ thật sự còn thân thiết hơn anh em ruột thịt. Thế mà giờ đây trong huynh đệ của mình chẳng những xuất hiện gian tế, hơn nữanhững tên gian tế này còn giết chết huynh đệ của mình. Không xử lý đượcbốn tên gian tế này, quả thật là bọn họ chết không nhắm mắt!
Đa Nhĩ Mã dường như nổi điên lên công kích mãnh liệt, tuy rằng mấy mậtvệ xui xẻo bị hắn giết chết, nhưng hắn cũng bị mật vệ đó gây thươngtích, cũng vì thể lực tiêu hao quá lớn hắn thoáng ngưng công kích mộtchút, thế là một tên mật vệ đã phẫn nộ từ lâu chộp lấy cơ hội, tung mộtđao chém đứt cổ Đa Nhĩ Mã. Thi thể Đa Nhĩ Mã không đầu máu phun tung tóe hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Vừa rồi giao chiến hồi lâu,nên người Khang Tư bên này cũng phát hiện ngay thân phận thủ lĩnh của Đa Nhĩ Mã, cho nên thủ lĩnh quân địch ngã xuống là chuyện vinh quang phithường, lập tức tiếng hoan hô từ đám nội vệ vang lên rung trời.
Bốn tên gian tế kia cẩn thận bảo vệ mình, hòng có một cơ hội nhỏ nhoicó thể truyền tin tức ra ngoài, nhìn thấy Thánh tử Đa Nhĩ Mã mình phụcvụ nhiều năm cứ như vậy bị người ta chém rơi đầu, chúng không kìm đượcrun sợ trong lòng.
Mà chỉ trong khoảnh khắc chần chừ này, đámthân tín của Đa Nhĩ Mã vẫn luôn rình cơ hội, lập tức không thèm quản tới lưỡi dao sắc bén của mật vệ đang công kích mình, bọn họ phóng thẳng mũi đao vào người bọn gian tế đó.
Nhìn thần sắc bốn tên gian tếthống khổ kêu la thảm thiết, đám thân tín Đa Nhĩ Mã đều thỏa mãn thởphào một hơi nhẹ, sau đó chúng liền cảm giác mấy chỗ yếu hại trên ngườicùng một lúc nhói đau, rồi cảm giác dần dần chìm xuống vực thẳm.
Lúc này tuy rằng mọi người không hiểu nguyên nhân vì sao địch nhânrơi vào cảnh nguy cơ như vậy lại chém giết lẫn nhau, nhưng mật vệ bénnhạy cực độ liền chụp lấy cơ hội tốt ngàn năm một thuở này giải quyếtsạch địch nhân.
Đến tận lúc này, Đa Nhĩ Mã mang tới mười mấy tên thủ hạ tinh nhuệ, cứ như vậy toàn bộ bị chém ngã nằm trên mặt đất.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]