Ta nhìn gương mặt đang cận kề mình, trong lúc nhất thời hoảng sợ mà muốn vỗ cánh bay mất, nhưng đáng buồn thay, dù ta có cố gắng đến mấy thì vẫn không thể nào thoát khỏi tay người nọ. Ta bắt đầu lo lắng cho tính mạng của mình, nam tử này... sẽ giết ta sao? Từ lúc ta tỉnh dậy sau giấc ngủ dài, trí nhớ của ta bỗng nhiên có chút hỗn loạn, ta thậm chí còn có cảm giác dường như mình đã đánh mất một phần ký ức của mình... Ta chỉ nhớ rõ, ta là một chú bướm nhỏ, một chú bướm đặc biệt có thể hiểu "tiếng người".
"Hoa Nguyệt, trong cơ thể nàng có phong ấn một luồng năng lượng rất mạnh, chính nó đã làm hỗn loạn pháp thuật của ta, khiến cho quá trình biến thành bướm của nàng gặp chút vấn đề, vì thế trong lúc nhất thời có lẽ nàng sẽ không nhớ được chuyện lúc trước, nhưng ta tin, nàng nhất định sẽ tìm được người đó."
Nam tử đột nhiên dừng lại, ta cũng lặng theo, lời của hắn, ta dĩ nhiên có thể hiểu, mà vì hiểu, nên ta mới bắt đầu cảm thấy bất an. Chưa đợi ta mở miệng hỏi, nam tử trước mắt đột nhiên biến mất, ta hoảng hốt, vội vã vẫy cánh giữ mình lơ lửng giữa không trung, cũng may ta phản ứng nhanh, nếu không ta nhất định sẽ trở thành trò cười trong loài bướm, một chú bướm nhất thời quên vẫy cánh mà té ngã.
Ta chậm rãi bay đến một khóm hoa nhỏ, chọn lấy đóa hoa rực rỡ nhất làm bến đậu, sau đó bắt đầu hồi tưởng lại lời của nam tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-doan-truong/93938/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.