Tối hảo bất tương ái, như thử tiện khả bất tương khí.
(Tốt nhất chưa từng yêu, không yêu thì sẽ chẳng bao giờ chia tay.)
_ Trích: Tương Tư Thập Giới - Ost Bộ Bộ Kinh Tâm _
Ta đã ở nơi này nửa tháng, trong nửa tháng qua, ta không ngừng cố gắng giúp Từ Thanh nhớ lại mọi chuyện, nhưng cuối cùng vẫn là vô ích... Trong trí nhớ của y, không có ta.
Ta nhìn Từ Thanh gảy đàn trước sân, khóe mắt không nhịn được lại cay cay. Hoa Nguyệt ơi Hoa Nguyệt, rốt cuộc chuyện lúc trước là mơ hay thật? Còn hiện tại là thật hay mơ? Ta cười khổ, lắc lắc đầu. Cho dù mơ hay thật, chỉ cần được ở cạnh Từ Thanh là ta đã vui rồi.
Tiếng đàn trong trẻo như tiếng suối, róc rách, róc rách chảy qua lòng ta. Ta cười khẽ, tuy nửa tháng này không thể giúp Từ Thanh nhớ lại người nương tử là ta đây, nhưng ta cũng phát hiện, Từ Thanh không hề bài xích một người xa lạ đột nhiên xâm nhập vào cuộc sống hằng ngày của y là ta.
Cuộc sống của chúng ta cũng không khác trước là mấy, chỉ là sẽ không thân mật như trước đây... Y sẽ không tùy tiện xoa đầu ta, sẽ không ôm lấy ta vào lòng khi màn đêm giá lạnh buông xuống, cũng sẽ không thấp giọng hát bên tai ta, sẽ không dịu dàng thay ta chải tóc...
Vừa nghĩ đến điều này, lòng ta lại chùng xuống, tí xíu vui vẻ ban nãy cũng không cánh mà bay. Ta thở dài, ánh mắt nhìn về phía Từ Thanh càng lúc càng ảm đạm.
Dường như cảm nhận được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-doan-truong/93933/chuong-2-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.