Tới tận lúc đêm khuya, Thẩm Nghiệp rốt cục cũng trở về.
Anh ta bưng tô bún ốc đặt trước mặt tôi.
“Đừng làm anh tức giận, Chu Chi.” Thẩm Nghiệp nhăn lại cái mũi thẳng tắp, giọng điệu có chút khó xử.
Anh ta nói rằng rất nhiều năm liền anh không trải qua một ngày sinh nhật vui vẻ cùng Triệu Thi Vãn.
Hôm qua là lần đầu tiên, và cũng là cuối cùng.
Tôi mở bát bún và ăn một miếng lớn, nước mắt không ngừng rơi xuống hoà cùng nước bún.
Thẩm Nghiệp nửa quỳ bên cạnh tôi, lấy khăn giấy lau nước mắt cho tôi, vừa lau, vừa dỗ dành, “Vợ đừng khóc.”
Những cảnh như thế liên tục diễn ra, không có hồi kết.
Ăn xong, tôi đẩy tờ đơn ly hôn ra trước mặt anh ta.
“Tôi không cần thứ gì khác, chỉ cần ngôi nhà này.”
Sắc mặt Thẩm Nghiệp đông cứng.
Anh ta vung tay ném tờ đơn ly hôn, đứng dậy cúi đầu nhìn tôi, “Chu Chi, em đủ chưa vậy? Muốn làm anh không vui sao?”
Tôi ném cho anh ta tất cả bằng chứng về sự thật đằng sau chuyện Triệu Thi Vãn chạy khỏi lễ cưới. Thẩm Nghiệp híp mắt lật giở các trang giấy, tốc độ càng lúc càng nhanh.
“Anh thấy rồi đấy, cô ta bỏ rơi anh, chạy theo kẻ khác. Anh có thể điều tra sự thật, nhưng anh không làm thế, anh chỉ muốn nghe câu trả lời từ cô ta.”
“Anh biết vì sao không?”
“Bởi vì anh yêu cô ta, anh hy vọng cô ta không bao giờ phản bội anh. Thẩm Nghiệp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau/3321932/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.