Mười năm sau.
Thời gian cũng dần trôi, những đứa trẻ bây giờ cũng đã lớn rồi.
Hôm nay, Cố Linh An và Cố Minh Thần vừa đi học về đã nhìn thấy cha mẹ chim chuột ở trên sofa, Cố Minh Thần có hơi nhíu mày, đưa tay che mắt của em gái, sau đó lại nói:
- Cha, mẹ! Hai người đừng dạy hư các em chứ.
Lúc này thì Cố Quý Dực mới liếc con trai một cái, lại nói:
- Dạy hư cái gì mà dạy hư, cha mẹ tình cảm thì tụi con phải mừng chứ.
Cố Minh Thần không thèm nói nữa, trực tiếp đem “các” em thơ đi lên phòng.
Sau gần mười năm kết hôn thì Đàm Châu và Cố Quý Dực khá là năng suất sản xuất em bé, sau khi Cố Linh An và Cố Minh Thần được ba tuổi thì cô đã hạ sinh thêm một đứa bé trai.
Thằng bé được đặt tên cúng cơm là Cố Minh Dương.
Sau khi Cố Minh Dương vừa chập chững biết đi thì hai vợ chồng họ lại tiếp tục cho ra một em bé bụ bẫm đáng yêu, tên là Cố Minh Kha.
Cố Minh Kha ra đời vào đầu năm thì Cố Minh Tiệp đã ra vào cuối năm. Cái tốc độ sinh con của Cố Quý Dực và Đàm Châu phải nói rằng làm cho cả nhà họ Cố phải há hốc.
Ban đầu thì ai nấy đều thấy vui, nhưng đến khi Cố Minh Kha chào đời là họ thấy lo hơn là thấy vui, thử nghĩ đi… Một nhà bốn thằng con trai thì tranh đấu đến mức nào. Nhưng con là do Đàm Châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-xung-hi-cua-co-gia/3430532/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.