Cứ tưởng rằng những tháng cuối của thai kỳ này sẽ trải qua bình thường như bao ngày, không ngờ trong lúc Đàm Châu và Cố Quý Dực đang ngồi ăn trái cây sau bữa tối thì lại nghe tin Vi Yến Uyển xảy ra chuyện, đứa bé phải được sinh sớm hơn một chút. 
Tính theo tuổi thai thực tế của Vi Yến Uyển thì đứa bé chỉ tầm hơn bảy tháng một chút, nếu như sinh sớm như thế này liệu có thể sống hay không đây? 
Đàm Châu còn định sẽ đi cùng Cố Quý Dực đến bệnh viện xem tình hình, nhưng rồi anh lại nhẹ nhàng hôn lên trán của cô, nói: 
- Em cứ ở nhà chờ anh, anh đi rồi về ngay. 
Lúc này Đàm Châu lại nắm lấy tay của Cố Quý Dực, nhỏ giọng nói: 
- Anh, dù sao đứa bé cũng là máu mủ của Cố gia, nếu cứu được… Thì cứu nó đi. 
Anh biết vợ anh sẽ nói như vậy mà, vì Đàm Châu nhà anh lương thiện, cho dù cô có ghét Vi Yến Uyển và Cố Sơ Dụ đến đâu thì cũng không muốn liên lụy đến đứa bé trong bụng của cô ta. Một phần khác nữa là… Đứa bé cũng là vô tội, nếu cứu được anh sẽ dốc sức để cứu giúp. 
[…] 
Cố Quý Dực đến bệnh viện cũng có nghe qua Cao Thiên Trang kể về chuyện không may của Vi Yến Uyển. 
Cô ta vừa tắm xong thì bị trượt chân té ngã nên ngất xỉu, vì ngất xỉu nên chẳng ai biết, đến khi người hầu trong nhà không thấy cô ta xuống ăn cơm thì mới lên trên tầng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-xung-hi-cua-co-gia/3426520/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.