Sau khi tặng quà xong thì Cố Trực Dinh cũng đã mệt rồi, Cố Quý Dực liền đưa ông ấy lên phòng để nghỉ ngơi, nhưng hiển nhiên là anh cũng nhờ Vương Tịnh Văn chú ý đến Đàm Châu một chút.
Ngay khi Cố Quý Dực rời khỏi thì một số phóng viên liền chạy đến chỗ của cô, có người còn cố ý chen lấn, suýt nữa là đẩy ngã Đàm Châu, nhưng cũng may Vương Tịnh Văn ở bên cạnh nên đã đỡ được cô. Đến đây Vương Tịnh Văn liền nhìn đám phóng viên, nói:
- Các người không thấy ở đây có phụ nữ mang thai sao? Xô đẩy chen lấn như vậy còn ra thể thống gì nữa?
Phóng viên kia cũng ríu rít xin lỗi, nhưng rồi sau đó họ lại đặt nghi vấn khi nhìn thấy bụng của Đàm Châu. Trong số đó có người liền không kiềm được sự tò mò mà hỏi:
- Cố phu nhân, theo như tôi biết thì cô đã mang thai đến tháng thứ tư, nhưng mà cô và Cố tổng chẳng phải chỉ mới hết hôn hơn ba tháng một chút thôi sao?
- Thì sao?
- Vậy đứa bé…
- Đứa bé vẫn là con của Cố Quý Dực. Lẽ nào tôi và chồng không được lên giường trước khi kết hôn sao?
Dừng một chút Đàm Châu lại cười nhạt, nói:
- Nếu như nói về vấn đề mang thai trước kết hôn, thì chẳng phải ở đây còn có người khác tài giỏi hơn tôi à?
Đây không phải là nói xéo, đây là chỉ thẳng mặt Vi Yến Uyển mà nói đấy.
Nhưng rồi đám phóng viên kia cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-xung-hi-cua-co-gia/3423654/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.