Buổi sáng sau khi thức dậy thì Cố Quý Dực và Đàm Châu cũng đã về nhà riêng của họ, hiển nhiên cô cũng không quên mang Hope về nhà để chú bé đoàn tụ với gia đình.
Ban đầu khi Silver thấy cô bế Hope đến thì nó còn ngơ ra một lúc, còn đưa tay muốn đánh Hope mấy cái, vì nó sợ rằng con trai của mình đã làm gì đó khiến cô không vui mà đem trả hàng, nhưng rồi sau đó Đàm Châu lại nhẹ nhàng đưa tay vuốt ve Silver, nói:
- Không phải chị trả lại đâu, mà là từ nay chúng ta sẽ là một gia đình, có được không? Chị sẽ sống ở đây với tụi em nha?
Nhưng Cố Quý Dực lại bước đến chỗ cô, nhẹ nhàng nói:
- Vợ yêu à, em phải xưng là mẹ chứ.
- À phải rồi ha, là mẹ mới đúng. Sau này mẹ sẽ ở đây với mấy đứa nha?
Silver nhìn cô, sau đó lại nhìn sang người cha yêu dấu của mình để xác nhận, anh cũng chỉ gật đầu một cái. Khi biết rằng con trai mình không bị trả hàng thì Silver mới từ tốn lôi con trai đi vào bên trong nhà của nó. Còn Đàm Châu và Cố Quý Dực chỉ nhìn nhau rồi bật cười thôi, quả nhiên là chủ nào tớ nấy, có vẻ như Silver cũng không thích con trai lắm…
Chào hỏi xong, đoàn tụ cũng xong thì Cố Quý Dực cùng Đàm Châu mới đi vào nhà riêng của mình, trước mắt là một nhóm người hầu ra mắt phu nhân của họ, trong số những người này thì cô chỉ có nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-xung-hi-cua-co-gia/3420600/chuong-47.html