Mặc dù chuyện Đàm Châu mang thai là chuyện tốt, nhưng cả hai người vẫn luôn cẩn thận trong việc này, nên Cố Quý Dực và Đàm Châu đều thống nhất chỉ cho người lớn nhất của hai nhà biết thôi. Đó chính là mẹ cô và cha của anh.
Lúc Liêu Bình Hương và Cố Trực Dinh biết được tin Đàm Châu mang thai thì rất vui mừng, đặc biệt chính là Cố Trực Dinh, vui mừng nhỏ thì đâu nói làm gì, ông ấy còn hào phóng chuyển cho cô một số tiền không hề nhỏ, sau đó còn nhìn cô, nói:
- Đây là tiền cha cho cháu nội, hai đứa không được phép từ chối.
Ông ấy đã nói như vậy rồi thì cô còn nói gì được nữa chứ? Cơ mà sau đó Đàm Châu cũng không nhịn được mà nói với chị dâu của mình, ban đầu Vệ Nhược Ca có hơi ngạc nhiên, nhưng rồi sau đó lại nhìn cô, nói:
- Đàm Tiểu Châu, em đúng là mau lẹ thật đó.
Đàm Châu chỉ biết cười thôi, thật ra cô cũng không nghĩ là mình sẽ có em bé nhanh đến mức hỏa tốc này, nhưng nghĩ lại thì cũng không phải là chuyện xấu… Dù sao Cố Quý Dực cũng đã qua tuổi ba mươi rồi, nếu không nhanh có con thì anh sẽ già mất, hơn nữa… Anh cũng rất gấp gáp đánh dấu chủ quyền với cô, tuy đã đăng ký kết hôn rồi nhưng dáng vẻ của Đàm Châu đâu giống với phụ nữ đã có chồng đâu chứ? Ra đường vẫn bị nhầm là gái đôi mươi, còn được tán tỉnh nữa kia mà, hiện tại như vậy là tốt nhất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-xung-hi-cua-co-gia/3420219/chuong-40.html