Lúc đầu Cố Quý Dực định cho Đàm Châu ăn sáng ở trong phòng, nhưng rồi cuối cùng cô lại phải nhờ chị dâu đưa cho Hạ Thiên đem đến Cố phủ một bộ quần áo khác. Khi thay xong quần áo thì mọi người cũng trong Cố gia đều đã thức dậy, vừa hay cô cũng chuẩn bị xong nên liền đi xuống nhà cùng mọi người ăn sáng.
Cố Quý Dực và Đàm Châu tay trong tay bước xuống nhà đã khiến cho mọi người thấy ngạc nhiên, hiển nhiên người quan sát tỉ mỉ như Vi Yến Uyển cũng nhận ra trên tay của Đàm Châu có một chiếc nhẫn… Không chỉ vậy mà tâm trạng của Đàm Châu lẫn Cố Quý Dực đều thoải mái hơn rất nhiều, chẳng lẽ…
Không cần nghĩ ngợi nhiều, Cố Sơ Tây vừa nhìn thấy thím út liền chạy đến muốn ôm cô, nhưng rồi thứ làm cho cô bé chú ý lại chính là chiếc nhẫn đang sáng lấp lánh ở trên bàn tay của cô. Khi này Cố Sơ Tây mới nhìn sang mẹ mình, nói:
- Mẹ ơi, thím út mang nhẫn có viên gì to lắm!
Đến đây Cố gia mới được rửa mắt mà nhìn kĩ lại, cái viên to kia không phải là kim cương sao? Mà đeo nhẫn ở ngón tay đó thì chẳng phải là…
Không để người nhà tò mò lâu, Cố Trực Dinh liền nhìn con trai và con dâu tương lai, cười rất hài lòng nói:
- Tiểu Châu, thằng nhóc này đã cầu hôn con rồi sao?
Đàm Châu cũng e ngại mà gật đầu, nhưng Cố Quý Dực lại để cô ngồi xuống, sau đó lại nói thêm:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-xung-hi-cua-co-gia/3420212/chuong-33.html