Với một người có tính hay hơn thua như Vi Yến Uyển đương nhiên sẽ nhân cơ hội này mà cùng Cố Sơ Dụ âu yếm rồi, hai người họ vừa ăn lại vừa hôn hít, còn luôn miệng “trách” đứa bé trong bụng Vi Yến Uyển háu ăn, chắc chắn là một bé trai rồi.
Nhưng Đàm Châu cũng không quá để tâm, cô vẫn chuyên tâm vào chuyện của mình là nấu mì.
Nhưng Cố Sơ Dụ và Vi Yến Uyển làm sao mà buông tha cho cô được chứ, họ vừa ăn phần của họ lại còn móc xỉa vào chuyện của cô, nói rằng cô và Cố Quý Dực sớm muộn gì cũng sẽ kết hôn, nên hãy nhanh chóng cùng nhau đi khám tổng quát đi, lỡ như có chuyện gì thì cũng không đùn đẩy trách nhiệm cho nhau.
Chẳng những vậy mà Vi Yến Uyển còn nhìn cô, “chân thành” nói:
- Châu à, cậu cũng nên quan tâm sức khỏe của mình nữa nha, chứ chú út cũng lớn tuổi rồi, lỡ mà bộ phận nào đó không dùng được, thì tội cậu lắm.
Trong khi Vi Yến Uyển và Cố Sơ Dụ vẫn còn dương dương tự đắc thì Cố Quý Dực cũng đã bước xuống, anh nghe rõ mồn một từng câu từng chữ mà hai người họ đang nói với vợ mình. Nhưng trước tiên anh chỉ bước vào bếp, khoác áo cho Đàm Châu, rồi mới nhìn cặp đôi mới cưới kia, nói:
- Cố Sơ Dụ, Vi Yến Uyển, hai đứa quên rồi sao? Cô ấy không phải “Châu” hay “Tiểu Châu”, cô ấy là “THÍM ÚT” của hai đứa. Gọi cho đúng vào!
Đàm Châu cười khúc khích, dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-xung-hi-cua-co-gia/3420208/chuong-29.html