Có vẻ như Vi Yến Uyển cũng biết rằng người chồng của mình đã bắt đầu nói linh tinh rồi, cô ta cũng không thể im lặng mãi được, nên ngay lập tức cô ta liền nhìn Đàm Châu, nói:
- Châu, tớ biết cậu ganh tị với tớ, vì tớ có đủ cha và mẹ, còn có anh trai chiều chuộng, nhưng tớ xem cậu là bạn tốt... Tại sao cậu lại hãm hại tớ, đẩy tớ vào con đường bất nhân bất nghĩa như thế?
Đàm Châu cười khẩy một cái, ôi trời ơi nghe ai đang nói kìa?
Cô mà thèm ganh tị với cái nhà thối nát đó á? Trước kia là cô mù nên mới tin Vi gia tốt, ở Vi gia chắc chỉ ngoại trừ Vi Lục Nam - anh trai của Vi Yến Uyển là bình thường, còn lại một đám người nhà họ Vi đều vô cùng trịch thượng!
Đừng nói là ganh tị, cho dù nhìn thấy từ xa là cô đã muốn né đi rồi.
- Vi Yến Uyển, cô năm lần bảy lượt nói tôi hãm hại cô. Vậy cho tôi hỏi... Tôi hãm hại cô bằng cách nào? Trong khi lúc hai người tằng tịu thì tôi đang cùng anh trai công tác ở nước ngoài.
- Châu, không phải cậu nói với tớ rằng hôm đó là sinh nhật của Sơ Dụ, bảo tớ giúp cậu đưa bánh kem đến cho anh ấy.
- Phải, tôi đã nhờ cô đưa bánh kem đến cho hắn ta. Nhưng tôi chưa bao giờ bảo cậu lên giường với Cố Sơ Dụ!
Vi Yến Uyển đột nhiên lại giật mình, gương mặt của Đàm Châu bây giờ không phải là tức giận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-xung-hi-cua-co-gia/3420194/chuong-15.html