Trên phố xá náo nhiệt chỉ thấy một nam nhân vẻ mặt tuấn mỹ hắc tuyến yêu nghiệt dị thường phía trước ôm một cái tiểu nha đầu sau lưng cũng một cái đáng yêu giống hệt nhau thu hút ánh mắt bao đám người qua lại. 
“Thúc thúc có mệt không? Ta giúp ngươi lau mồ hôi.” Điệp Nhi dùng tay nhỏ bé chà xát trán hắn, tuyệt không để ý ánh mắt cười trộm của người khác, các nàng chính là thích được hắn ôm. 
“Nếu biết thúc thúc mệt vậy thì tự mình xuống đi.” Quỷ Mị đương nhiên hiểu được các nàng trong lòng đang có chủ ý gì, cố ý đi chậm rãi làm cho hắn cõng, hắn cũng thật hối hận vô duyên vô cớ cấp chính mình tìm hai cái phiền toái. 
“Thúc thúc, chúng ta nhỏ như vậy ngươi như thế nào cho chúng ta chính mình đi.” Bình Nhi mân mê cái miệng nhỏ nhắn làm nũng nói. 
Quỷ Mị hẹp dài con ngươi bán mị nhìn các nàng, nếu các nàng không phải là cái khuôn mặt kia hắn khẳng định đã đem các nàng ném xuống, cũng không thèm quay đầu nhìn xoay người bước đi. 
“Thúc thúc, không cần sinh khí, sinh khí sẽ làm ngươi già, không đẹp tí nào.” Điệp Nhi nhìn hắn vui cười nói, một chút cũng không để ý mặt hắn đang tức giận, dù sao qua vài ngày ở chung các nàng cũng đã sớm biết hắn sẽ không giận các nàng. 
Quỷ Mị lập tức bị các nàng đùa dở khóc dở cười nhìn bộdạng đáng yêu của các nàng, bất mãn trong lòng đã sớm vô tung vô ảnh rồi. 
“Thúc thúc, chúng ta khi nào thì có thể đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-thu-muoi-cua-quy-vuong/1411182/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.