“Cứ như vậy ta rời khỏi Vô Tình cốc đuổi tới Thiên Sơn.” Vân Phi Tuyết tự thuật đơn giản năm năm cuộc sống của mình.
Điệp nhi? Bình nhi? Tiêu Nam Hiên khiếp sợ không cách nào hình dung. Con gái ? Hắn có hai đứa con gái ?.
“Ân. Các con rất đáng yêu ,ta vốn định lần này sau khi luận võ trở về liền mang con đi tìm ngươi. Nhưng là……” Vân Phi Tuyết ngừng lại nhìn hắn ánh mắt hiện lên một tia sầu lo nhưng là nàng vạn vạn không nghĩ tới sẽ tới khi gặp lại sẽ là bộ dạng tiến thoái lưỡng nan này.
“Đi.” Tiêu Nam Hiên đột nhiên kéo tay nàng, hắn đã chờ không kịp rồi, hắn muốn đi Vô Tình cốc để thấy hai đứa con gái của hắn.
“Đi nơi nào?” Vân Phi Tuyết bị lôi mạnh đi vài bước.
“Vô Tình cốc.” Tiêu Nam Hiên nói.
“Hiên Nhi, đứng lại.” Ma quân đột nhiên mở miệng gọi lại, biết hắn khẳng định là muốn đi tìm hai đứa nhỏ.
Tiêu Nam Hiên dừng cước bộ, quay đầu kiên quyết: “Sư phụ, vì sư công, vì Thiên Sơn ta không thể bại bởi Tuyết Nhi nhưng là ta cũng không thể cho con của ta ở lại Vô Tình cốc cho nên ta không thể không đi.”
“Hiên Nhi, ta hiểu tâm tình của ngươi, bất quá chuyện này còn phải bàn bạc kỹ hơn, ngươi cho là ngươi đi Vô Tình cốc rồi thì có thể nhìn thấy đứa nhỏ sao? Ngươi cho là Vô Tình sư thái không có chuẩn bị tốt vạn toàn sao?” Ma quân nhìn hắn hỏi lại .
Tiêu Nam Hiên ngẩn ra, này hắn còn không có nghĩ đến, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-thu-muoi-cua-quy-vuong/1411171/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.