“Tiểu thư.” Tiểu Đào cảm động kêu một tiếng, nàng biết tiểu thư là vì nàng.
“Tiểu Đào, ngươi không cần cảm kích, ta không phải vì rồi ngươi, ta là vì Vân gia.” Vân Phi Tuyết thuận miệng đáp, nếu bị Quỷ Vương trừng phạt, nàng không nghĩ sẽ làm cho Tiểu Đào thấy áy náy, sau đó lại nhìn đến Long Phi nói: “Vừa rồi thực xin lỗi, còn mong ngươi thứ lỗi.”
“Vương phi suy nghĩ cẩn thận là tốt rồi.” Long Phi như trước mỉm cười, làm cho người ta nhìn không ra nội tâm hắn có ý gì.
“Chi” một tiếng, mở ra cửa phòng, Vân Phi Tuyết mang theo Tiểu Đào đi ra ngoài, lập tức đã bị thị vệ ở vương phủ đang tìm kiếm nàng dẫn theo tiền thính trung.
Quỷ vương Tiêu Nam Hiên ngồi ở chủ vị thượng, màu bạc trên mặt nạ làm cho người ta nhìn không ra biểu tình biểu tình trên mặt hắn, chính là mâu quang sắc bén âm trầm quang mang, ngữ khí âm lãnh.
“Vân Phi Tuyết, bổn vương đã cảnh cáo ngươi tốt nhất nên thành thật, ngươi hẳn là biết cãi lời bổn vương sẽ có cái dạng gì hậu quả?”
Tiểu Đào đứng bên cạnh Vân Phi Tuyết, vừa nghe thấy hắn nói như vậy, lập tức bị dọa đến thân thể mềm nhũn, gắt gao lôi kéo góc áo của nàng, cúi đầu không dám nâng lên.
Vân Phi Tuyết không chút nào sợ hãi nhìn hắn, lạnh lùng đich nói: “Trốn? Ta nghĩ Vương gia ngươi là lầm rồi, ta không có muốn chạy trốn, ta chỉ là xuất môn lạc đường rồi, mà lại bên ngoài trời quá tối, ta cũng không biết chính mình đi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-thu-muoi-cua-quy-vuong/1411006/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.