“Tiểu thư, người đang nói gì vậy?” Tiểu Đào khiếp sợ nhìn nàng, một người có tri thức hiểu lễ nghĩa như tiểu thư sao lại mắng chửi người như vậy.
“Tiểu Đào, ngươi có thể tìm một bộ y phục cho ta không?” Vân Phi Tuyết lôi kéo nàng trở lại trong phòng, hỏi, hiện tại quan trọng nhất là mặc quần áo cho tử tế, rồi sau đó nghĩ cách chạy đi.
“Vâng, em đi lấy, của hồi môn của tiểu thư không hề thiếu quần áo.” Tiểu Đào gật đầu nói, trong vương phủ cũng không hạn chế tự do của nàng.
Rất nhanh, Tiểu Đào mang một bọc vải đến:“Tiểu thư, quần áo của người đều ở trong này, người muốn mặc bộ nào?”
“Bộ này được rồi.” Vân Phi Tuyết tiện tay rút ra một bộ y phục màu xanh biếc.
Trút bỏ hỉ phục đỏ thẫm, Tiểu Đào mới phát hiện, giữa hai chân nàng đều là vết máu, cái mũi đau xót, nước mắt không nhịn được rơi xuống, không biết tên Vương gia ma quỷ kia đã hành hạ tra tấn tiểu thư như thế nào, đau lòng khóc nói: “Tiểu thư, người có khỏe không?”
“Tiểu Đào, ta không sao, đến giúp ta mặc quần áo. ” Tiểu Đào quan tâm khiến Vân Phi Tuyết cảm thấy ấm áp trong lòng, giọng điệu cũng ôn nhu an ủi nói.
“Vâng.” Tiểu Đào nhanh tay mặc quần áo cho nàng, đột nhiên phát hiện, sau khi mất trí nhớ tiểu thư kiên cường hơn so với trước kia.
Mặc quần áo chỉnh tề, Vân Phi Tuyết nhìn ra ngoài cửa sổ, nàng biết chỉ có lúc nửa đêm, lúc mọi người mệt mỏi nhất, nàng mới có cơ hội chạy đi, thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-thu-muoi-cua-quy-vuong/1411001/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.