Cô cứ như một đứa trẻ trong lòng bà ấy, cô nhỏ bé và đầu óc chẳng thua gì một đứa trẻ chưa lớn
Mấy tháng sau cô vẫn ở với mẹ chồng, cô không đi học, cô giờ đã giống trẻ thiểu năng, không cách nào có thể hòa nhập với cái xã hội ngoài kia, bà giữ cô ở nhà và dạy cô lại từ đầu, mọi thứ...
Bà cảm thấy có cái gì đó bất ổn trong cơ thể Như Hoa, bà thấy bụng cô càng lúc càng to ra, giống với mấy người phụ nữ mang thai, bà hỏi cô
"Như Hoa à, con có thai à?"
Cô ngơ ngác
"Có thai là gì ạ?"
Bà xoa xoa bụng cô rồi nói khẽ
"Có thai là trong bụng có em bé ấy! Có em bé trong đây nè!"
Cô cạp trái táo một cái rồi chớp chớp mắt hỏi
"Em bé là gì?"
Bà vẻ mặt nghiêm trọng rồi mới hỏi kĩ lại
"Có gã đàn ông nào đụng chạm vào cơ thể con không?"
"Con không biết! Không nhớ!"
Bà nhíu mày rồi nắm tay cô lôi đứng dậy
"Đi với mẹ!"
"Đi đâu?"
"Bệnh viện!"
Đến bệnh viện bác sĩ siêu âm kiểm tra cho cô, bác sĩ thông báo thai đã hơn 3 tháng và rất khỏe mạnh, bà như sét đánh ngang tai, bà đổ mồ hôi hột, con trai bà đã chết, Như Hoa nó mang thai với ai?
Bà dẫn cô về, bà suy nghĩ mãi xem gần đây Như Hoa tiếp xúc qua lại với ai, giờ nó không nhớ gì hết thì lấy ai ra mà chịu trách nhiệm, bà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-thu-bay/2087324/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.