"Wtf? Cái gì vậy?"
Cô trợn mắt lên rồi nhìn hắn đang che miệng cười hí hửng
Vương phu nhân cũng mỉm cười, bà nhìn hắn vuốt tóc
Thằng nhóc này nghịch ngợm y như thằng Nguyên con trai bà, thật sự là giống về ngoại hình và tính cách đến như vậy, hắn thấy cô đỏ mặt thì quay lại nói với cô
"Vương thiếu phu nhân! Tôi chỉ nói đùa thôi, không cần phải đỏ mặt lên như vậy đâu!"
Cô giơ tay sờ sờ mặt, quả là hơi nóng thật
Cô đánh trống lảng, cô lấp bấp
"Mẹ ơi! Hay là mình ăn cơm đi mẹ! Con hơi đói bụng rồi!"
"À đúng rồi! Ăn cơm đi chứ, bác dặn người làm nấu rất nhiều đồ ăn, toàn món con thích, à...à mà nhầm...toàn món thằng Nguyên thích!"
"Con dễ ăn mà mẹ, món gì con ăn cũng được!"
Hắn liếc sang cô một cái sắc lẹm rồi cười tinh nghịch
Bà đi trước, hắn và cô đi theo sau, cô đi ở giữa, còn hắn đi sau cùng, hắn cứ giơ tay ra chọt chọt vào eo cô, cô nhột quá cứ uốn éo uốn éo hoài không thôi, hắn cứ cười khúc khích
Cô tán vào tay hắn miệng lèm bèm
"Cái tên mắc dịch này thật chứ!"
Khi đang lèm bèm chửi hắn, mẹ chồng cô quay lại
"Vũ Hạo à lát nữa..."
"Ôi trời..."
Bà quay lại đột ngột làm cô giật mình, thụt lùi mấy bước rồi ngã nhào lên người hắn, hắn mất trớn nên ôm cô ngã luôn, hai người nằm xổng xoài trên sàn, bà thì mắt lớn mắt bé nhìn hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-thu-bay/2087315/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.