Tối Như Ngọc xách một cái ba lô lén lén lúc lúc
"Chị Ngọc!"
Như Hoa đứng phía sau gọi to làm Như Ngọc giật thót mình, vô vỗ vỗ ngực
"Ôi trời! Mày lên cơn à? Cần gọi to vậy không?"
"Chị đi đâu vậy?"
Như Ngọc ưỡng ngực miệng cong cong rồi ánh mắt lườm Như Hoa
"Đi đâu cũng phải báo cáo cho mày biết sao?"
"Chị định đi lên trường cầu cơ với tụi con Ly luôn à? Chị biết ở trường có...."
Như Hoa bỗng lấp lửng câu nói, Như Ngọc nhướng mày hỏi
"Có gì? Mày định nói là có ma à? Thì tụi tao vốn dĩ là đến cầu cơ để gọi ma mà! Mày bị ngu à?"
"Chị...chị..."
Như Ngọc nói rồi lườm một phát bước đi nhanh không quan tâm đến Như Hoa gọi với phía sau
Như Hoa nhăn mặt
"Chị thật tình chứ! Đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà!"
Như Ngọc hí hửng chạy ra xe đám bạn đã đợi sẵn ở bên ngoài, đám bạn nhốn nháo
"Ê ê! Chuẩn bị kĩ đồ kĩ lưỡng chưa? Thiếu là khỏi cầu con mẹ gì nữa đâu!
"Biết rồi biết rồi!"
Một đứa trong nhóm mặt ngu ngơ hỏi
"Này! Cầu cơ là gì á tụi mày! Tao chỉ tò mò hỏi thôi chứ không biết rõ rốt cuộc nó là gì!"
"Hmm...cầu cơ à! Hiểu nôn na là như này!"
Một đứa giọng nghiêm túc mặt cũng nghiêm túc không kém dõng dạt nói
"Cầu cơ là một trò chơi gọi hồn và nói chuyện với những người đã khuất. Cầu cơ được thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-thu-bay/2087294/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.