Cô thầm nghĩ không lẽ nào nhà này nuôi ngãi hay sao?
Hắn thấy cô nhìn vào nhà với ánh mắt ngẩn ngơ khó hiểu, hắn thầm cười nghĩ rằng cô gái này chắc chắn nhìn nhà hắn mà mê mệt rồi, nhà cao cửa rộng sao mà không mê cho được
Hắn lay lay người cô hỏi
"Sao vậy?"
Cô giật mình trả lời
"À à không sao! Nhà nhà anh to quá!"
Hắn cúi đầu mỉm cười, đúng như hắn nghĩ, cô gái này vì sự giàu có của hắn mà mê mệt đây mà
Hắn xuống xe, mở cửa gọi cô
"Xuống đi Em!"
"Dạ!"
Cô bước xuống xe nhìn một vòng, ngôi nhà này thật sự lạnh, lạnh lẽo như một cái nghĩa địa thật sự, cô rùng mình rồi xoa xoa hai bàn tay
Khi đến cửa cô đã thấy một người phụ nữ trung niên bước ra, bà ta nhìn cô ánh mắt đăm đăm lạnh lùng hỏi hắn
"Ai?"
"Mẹ! Đây là bạn con!"
"Đuổi đi!"
Hắn bất ngờ hỏi
"Tại sao?"
"Đuổi đi mau!"
Cô giả vờ ngây thơ sợ hãi rồi run rẩy hỏi hắn
"Chẳng phải anh nói nhà này anh muốn làm gì thì làm sao? Anh..."
Hắn đã nói ra miệng, bây giờ lại như thế này, mất mặt quá, hắn mới gắt lên
"Đây là bạn con, con dẫn về nhà không được sao?"
"Con..."
Bà tức giận không nói nên lời, chỉ tay vào mặt hắn
"Mẹ nói rồi, không là không! Con biết gì về cô ta, mẹ thấy nó không đơn giản như con nghĩ đâu!"
Tự nhiên bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-thu-bay/2087291/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.