Nó nghiêng đầu về phía cô, nở một nụ cười rạch ngang mặt
Nó giơ tay ra, móng tay dài ngoằn định bóp lấy cổ cô, còn cô bây giờ không thể cử động, cũng không thể nói, chỉ biết trợn mắt lên mà hoảng sợ, cô nhíu mày lại đợi chờ cái chết sắp đến
Bỗng nó rú lên thảm thiết, tay nó vừa chạm vào sợi dây chuyền trên cổ cô thì rụt tay lại đau đớn, nó điên cuồng hét lên rồi biến mất, lúc đó cô mới có thể thở được, giống như được giải thoát, cô thở gấp gáp ho sặc sụa, tay ôm ngực vô tình lại nắm trúng sợi dây chuyền, nó phát sáng lấp lánh, cô mới chợt nhớ ra rằng chính nó đã bảo vệ cô.
Cô vừa đặt chân xuống đất định đi ra ngoài thì cánh cửa bỗng bật tung
Khải Minh từ đâu hớt hải chạy lại thở gấp gáp nói với cô
"Đi...đi nhanh...đi nhanh lên..."
"Đi đâu?"
"Lệ Á cô ta điên rồi! Cô ta sắp đến đây rồi! Cô ta nói là muốn giết em!"
Cô giật mình, cô ta điên thật sao, thường ngày tuy có chút đanh đá, nhưng thuộc về loại người nhát gan, không thể nói muốn giết người là giết được
Vừa nghĩ đến đó Lệ Á đã từ đằng xa mặt mũi đầy sát khí tiến lại gần, trên tay còn cầm một con dao nhọn, đôi mắt long lên sòng sọc, đôi môi gầm gừ cúi đầu chạy lại
Nhưng không đúng! Trên vai của Lệ Á là con quỷ đó, nó không giết được cô nên sai khiến Lệ Á giết cô, tay Lệ Á bị tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-thu-bay/2087269/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.